Trong
những
năm
vừa
qua
Nguyễn
Ngọc
Tư
đã
chinh
phục
người
đọc
bởi
bút
pháp,
nội
dung
câu
chuyện
cho
đến
những
ngôn
từ
đậm
chất
dân
dã
của
miền
đất
phương
Nam
-
vùng
đất
cuối
cùng
của
Tổ
quốc
Việt
Nam.
Một
cách
viết
không
giống
ai,
độc
đáo
và
cuốn
hút,
không
văn
hoa
bóng
bẩy
nhưng
chân
thực…
Đọc
truyện
của
Nguyễn
Ngọc
Tư
-
những
ai
chưa
một
lần
đặt
chân
tới
vùng
đất
này
đều
có
thể
khám
phá
và
cảm
nhận
rất
rõ
về
con
người,
thiên
nhiên
nơi
đây.
Với
cách
viết
khéo
léo,
luôn
đan
chen
cho
dù
trong
một
phạm
vi
hẹp
–
của
một
gia
đình…
Người
đọc
không
nhàm
chán,
có
sức
hút
lạ
kỳ
ngay
từ
mạch
đầu
cho
tới
khi
câu
chuyện
kết
thúc.
Ấy
là
cách
viết
của
Nguyễn
Ngọc
Tư.
Cà Mau nơi nhà văn sinh ra và lớn lên ( Huyện U Minh )
Nắng
gió,
sông
nước,
đất
trời,
con
người
là
những
“mạch
nước
ngầm”
chảy
trong
con
người
chị
từ
tấm
bé.
Với
những
câu
chuyện
kể.
Nguyễn
Ngọc
Tư
đã
tạo
ra
những
“cơn
sốt”
trên
văn
đàn
-
cùng
sự
nổi
tiếng
của
mình.
Truyện
vùng
đất
Mũi
-
khi
đọc,
người
ta
có
thể
hiểu
theo
nghĩa
rộng
về
một
vùng
đất
phương
Nam,
nơi
có
vựa
lúa
trù
phú
của
đồng
bằng
Nam
Bộ.
Cái
hay,
cái
sắc
sảo
của
chị
là
vậy.
Nguyễn
Ngọc
Tư
đã
thực
sư
cuốn
hút
tôi
bằng
sự
ái
mộ
-
dẫu
rằng
trên
đầu
đã
hai
thứ
tóc.
Tôi
muốn
bầy
tỏ
sự
chân
tình
khi
gặp
chị
ngay
tại
quê
hương
Cà
Mau
này…
Tôi
ngạc
nhiên
về
sự
quá
trẻ
đầy
mâu
thuẫn
về
văn
phong
sắc
xảo
vốn
có
trong
con
người
này
!
Vui
vẻ,
chân
tình,
hòa
đồng
cùng
sự
giản
dị
ít
thấy
ở
một
nhà
văn
nổi
tiếng,
đó
là
tính
cách
của
Nguyễn
Ngọc
Tư…
Sau
khi
thưởng
thức
món
cháo
cá
đặc
sản
nổi
tiếng
ở
thành
phố
Cà
Mau
-
cuộc
trò
chuyện
thân
tình
bên
ly
café.
Tôi
đã
“khám
phá”
điều
mà
bấy
lâu
nay
với
Nguyễn
Ngọc
Tư
là
một
“ẩn
số”...
Buổi
sáng
ngày
hôm
ấy
đã
cho
tôi
hiểu
nhà
văn
trẻ
này
với
nhiều
điều
thú
vị
từ
:
Cuộc
sống
?
Mối
quan
hệ
bè
bạn
?
Sự
ra
đời
của
những
tác
phẩm
?
Tính
cách
con
người
và
dòng
suy
nghĩ
cho
hôm
nay
cũng
như
những
năm
sau
?...
Cái
muốn
biết
của
tôi
cũng
là
cái
muốn
biết
của
nhiều
độc
giả
quan
tâm
yêu
mến
nhà
văn
trẻ
này.
Tôi
nghĩ
vậy
!
Nguyễn
Ngọc
Tư
sinh
ra
và
lớn
lên
tại
Cà
Mau,
Ngày
còn
đi
học,
chị
đã
biểu
lộ
tính
cách
“mạnh”
của
mình
:
Chỉ
chơi
với
đám
con
trai
và
học
hết
lớp
12
trung
học
phổ
thông.
Chị
chưa
hề
qua
một
trường
lớp
viết
văn
chuyên
nghiệp
nào,
đi
học
môn
văn
chỉ
đạt
loại
khá
(
theo
chị
nói
không
phải
là
xuất
sắc
)
Tác
phẩm
đầu
tay
–
bệ
phóng
quan
trọng
cho
sự
nổi
tiếng
sau
này
:
Truyện
ngắn
:
“Ngọn
đèn
không
tắt”
giải
nhất
cuộc
thi
“Văn
học
Tuổi
Hai
Mươi”
năm
2000
do
Báo
Tuổi
Trẻ
và
Hội
Nhà
Văn
Thành
Phố
tổ
chức.
Đất
–
Nước
-
Con
Người
Cà
Mau
cùng
ông
“Trời”
như
một
định
mệnh
đã
gắn
chặt
như
máu
thịt
trong
tâm
hồn
vốn
nhạy
cảm
của
chị.
Những
yếu
tố
đó
:
Chị
viết
một
cách
dễ
dàng,
viết
bất
cứ
ở
đâu
bất
cứ
lúc
nào,
nó
như
một
mạch
nước
trong
veo
luôn
chảy
để
chị
viết
một
mạch
không
nghỉ
(
Nguyễn
Ngọc
Tư
cũng
không
biết
tại
sao
?
)
Phải
chăng
:
Thiên
Bẩm
?
Những
truyện
ngắn
của
Nguyễn
Ngọc
Tư
từ
văn
phong…
ta
có
thể
thấy
tính
độc
lập
độc
đáo
không
giống
ai.
Chị
nói
:
“
Trước
khi
viết,
em
không
đọc
một
tác
phẩm
nào
cả,
để
cho
cái
đầu
của
mình
không
bị
chi
phối...Mỗi
tác
phẩm
đều
có
cái
hay
của
nó,
em
trân
trọng
họ.
Nhà
văn
mà
em
thích
:
Nam
Cao
–
Thạch
Lam
vì
cảm
thấy
có
sự
tương
đồng
trong
ý
tưởng
cũng
như
cách
viết
của
em…”
Tôi
đề
cập
về
đề
tài
về
Chiến
tranh
?
Nguyễn
Ngọc
Tư
đáp
–
một
cách
dứt
khoát
:
“Em
ghét
Chiến
tranh
!
Vả
lại,
em
không
có
vốn
sống
để
viết”
Tôi
chia
sẻ
và
thông
cảm
với
Nguyễn
Ngọc
Tư,
vì
chị
còn
quá
trẻ…Nhưng
sao
trong
lòng
vẫn
mong
muốn
Nguyễn
Ngọc
Tư
–
cũng
như
với
thế
hệ
trẻ
tuổi
hiện
nay
hãy
VIẾT
những
gì
mà
Cha,
Ông,
Anh,
Chị
đã
đổ
biết
bao
xương
máu
cho
Thống
nhất
Đất
nước
ngày
hôm
nay,
cho
dù
có
những
“trục
trặc”
đây
đó
trong
cuộc
sống…
Nguyễn
Ngọc
Tư
có
nghĩ
khi
nào
mình
rời
nơi
đây
?
“Em
chưa
nghĩ,
thói
quen
của
em
chỉ
nghĩ
mình
sẽ
làm
gì
trong
một
ngày
và
ngày
hôm
sau
mà
thôi,
em
không
nghĩ
xa
vời…”
Chị
kể
“
Chị
có
nhiều
bạn
văn,
khi
họ
đi
tới
một
nơi
khác…thường
viết
thưa
đi
có
khi
chẳng
ra
được
tác
phẩm
nào
cả”
Ngọc
Tư
đã
nói
đúng,
mảnh
đất
nơi
mình
sinh
ra
và
trưởng
thành
như
một
chất
men,
chất
xúc
tác,
nghe
rõ
từng
hơi
thở,
nhịp
đập
của
con
tim…cho
dù
nơi
ấy
còn
thiếu
thốn
vất
vả…
nhưng
là
một
gia
tài
lớn
cho
những
ai
biết
khai
thác
nó.
Và
Nguyễn
Ngọc
Tư
đã
làm
được
như
vậy
!
Nguyễn
Ngọc
Tư
có
một
gia
đình
nhỏ
hạnh
phúc
với
2
con
trai
–
9
tuổi
và
22
tháng
tuổi.
Ông
xã
của
chị,
công
việc
hoàn
toàn
không
liên
quan
gì
tới
công
việc
của
chị…
Hàng
ngày,
dậy
sớm
làm
thức
ăn
sáng
rồi
đưa
con
đi
học
-
ra
chợ
mua
đồ
ăn
theo
như
chị
nói
:
“Luôn
có
cá
tươi
về
nấu
cho
lũ
trẻ
và
cả
nhà
ăn”
(
khi
tiễn
chị
về,
tôi
thấy
những
bao
ni
lon
đựng
cá
cùng
rau
trái…được
treo
tòng
teng
bên
hông
chiếc
xe
máy
đã
cũ
)
Chị
thực
sự
ngồi
viết
từ
10g
sáng
đến
15g
hoặc
16g
hàng
ngày
sau
đó
làm
nghĩa
vụ
của
một
người
mẹ,
người
vợ
đảm
trong
gia
đình…Cuộc
sống
luôn
tất
bật,
bận
rộn
đến
với
chị…
Tại
Thành
phố
Cà
Mau,
không
phải
ai
cũng
nhận
ra
chị
-
một
nhà
văn
nổi
tiếng.
Có
lần
chị
nói
:
“
Ngay
cả
những
người
hàng
xóm
nơi
chị
ở,
có
người
còn
không
biết
chị
là
nhà
văn,
họ
cứ
nghĩ
chị
cũng
chỉ
là
một
phụ
nữ
bình
thường
như
bao
người
phụ
nữ
khác
:
Nội
trợ
và
chăm
sóc
gia
đình…Gia
đình
là
thế
giới
riêng
của
chị…
Nhưng
đối
với
nhà
văn
Nguyễn
Ngọc
Tư
cho
dù
thế
nào
đi
chăng
nữa
những
tác
phẩm
vẫn
liên
tiếp
ra
đời
giữa
:
NẮNG
–
GIÓ
–
TÌNH
ĐẤT
–
TÌNH
NGƯỜI
của
những
CÁNH
ĐỒNG
BẤT
TẬN
vẫn
sẽ
mãi
mãi
là
đề
tài
BẤT
TẬN
trong
con
người
của
NGUYỄN
NGỌC
TƯ…
Trần Mùi TP : Hồ Chí Minh Ngày 20.11.2010
Nguồn tin: Nguoinhque.com
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Đang truy cập : 102
•Máy chủ tìm kiếm : 3
•Khách viếng thăm : 99
Hôm nay : 70324
Tháng hiện tại : 474561
Tổng lượt truy cập : 52586237