LTS:
Ba
thập
kỷ
trước,
công
cuộc
đổi
mới
tại
Việt
Nam
đã
có
những
thành
tựu
quan
trọng,
với
Đại
hội
6
của
Đảng
là
bước
ngoặt
lịch
sử.
Nhờ
cải
cách
thể
chế,
sức
sống
của
một
nền
kinh
tế,
của
cả
một
xã
hội,
đã
bật
dậy
mạnh
mẽ.
Ông
Phan
Chánh
Dưỡng,
nguyên
thành
viên
nhóm
tư
vấn
kinh
tế
cho
Thủ
tướng,
“thủ
lĩnh”
của
nhóm
“Thứ
Sáu”
-
nhóm
chuyên
gia
kinh
tế
đã
tham
gia
một
cách
dũng
cảm
và
hiệu
quả
vào
công
cuộc
đổi
mới
kinh
tế,
là
một
trong
những
người
có
nhiều
trải
nghiệm
sâu
sắc
về
giai
đoạn
đáng
nhớ
ấy.
Ông
được
đánh
giá
là
người
hội
đủ
phẩm
chất
cần
có
của
một
doanh
nhân,
tầm
nhìn
xa
và
sự
quyết
đoán
của
một
nhà
nghiên
cứu
kinh
tế
luôn
gắn
với
thực
tiễn,
sự
điềm
tĩnh
và
kiên
nhẫn
cùng
nỗ
lực
không
ngừng
nghỉ
với
trách
nhiệm
công
dân
sâu
sắc
để
có
thể
vượt
qua
nhiều
nghịch
cảnh,
đóng
góp
phần
sức
lực
không
nhỏ
vào
việc
hồi
sinh
vùng
đất
Nhà
Bè,
giải
bài
toán
quy
hoạch
Nam
Sài
Gòn,
hình
thành
khu
đô
thị
mới
Phú
Mỹ
Hưng...
tại
TP.HCM.
Được
sự
cho
phép
của
tác
giả,
BizLIVE
trân
trọng
gửi
đến
độc
giả
những
dòng
hồi
ức
của
ông
-
trích
từ
tập
ký
“Nước
xuôi
gió
ngược”
-
về
một
thời
đất
nước
đổi
mới,
với
những
bài
học
kinh
nghiệm
cho
đến
giờ
vẫn
còn
nhiều
giá
trị.
Kỳ
3:
Bao
nhiêu
chữ
ký
cho
6
ly
cà
phê?
Thật
không
ngờ,
con
thuyền
buồm
Cholimex
đang
xuôi
dòng
nước,
đột
nhiên
gặp
trận
cuồng
phong
thổi
ngược.
Quả
thật,
người
ngoài
cuộc
lúc
nào
cũng
“sáng”
!
Các
cụ
“sờ
mu
rùa”
nói
đúng,
thật
họa
phước
khó
lường.
4
cái
“mex”
được
Trung
ương
vào
kiểm
tra
xem
nó
thuộc
“dòng
dõi”
nhà
ai,
họ
“Tư”
hay
họ
“Xã”?
Cuộc
kiểm
tra
kéo
dài
gần
3
tháng.
Nhưng
kiểm
tra
chỉ
để
thông
báo
một
kết
luận
có
lẽ
đã
quyết
định
trước.
Các
“mex”
không
còn
quyền
xuất
nhập
khẩu
trực
tiếp
nữa.
Tất
cả
đều
phải
qua
một
công
ty
đầu
mối
vừa
được
thành
lập
là
Imexco
thuộc
TP.HCM.
Direcximco
chỉ
giữ
lại
xí
nghiệp
chế
biến
đông
lạnh
thực
phẩm
Cầu
Tre
(còn
duy
trì
tới
ngày
nay).
Ficonimex
thì
tự
giải
tán.
Pharimex
chỉ
gia
công
chuyên
ngành
dược,
quy
mô
không
lớn
nên
còn
giữ
lại.
Cholimex
kinh
doanh
sản
xuất
tổng
hợp,
có
hiệu
quả,
nhưng
ngành
kinh
doanh
của
Cholimex
phải
là
quốc
doanh.
Do
đó,
Cholimex
trở
thành
công
ty
quốc
doanh
kể
từ
tháng
7/1983
(công
ty
Cholimex
vẫn
tồn
tại
đến
ngày
nay).
Cuộc
dẹp
loạn
của
Trung
ương
đã
thành
công!
Đã
loại
được
các
ông
thương
gia
khỏi
ban
lãnh
đạo
các
công
ty
có
đuôi
”ex”.
Nhưng
cả
nước
lại
được
một
kinh
nghiệm
làm
kinh
doanh
hàng
đổi
hàng,
tránh
né
được
sự
quản
lý
giá
cứng
nhắc
của
cơ
chế
quan
liêu
bao
cấp
thời
ấy.
Tiền
thân
của
nhóm
“Thứ
Sáu”
Từ
lúc
thành
lập,
Cholimex
huy
động
được
vốn
góp
6.445.000
đồng,
tương
đương
1.289
lượng
vàng
(đến
tháng
8/1981
không
nhận
thêm
cổ
phần).
Theo
giấy
phép
thì
doanh
nghiệp
này
được
hoạt
động
10
năm
nhưng
chỉ
hoạt
động
được
hai
năm
thì
Trung
ương
vào
kiểm
tra
tài
chính,
sau
đó
chuyển
thành
công
ty
quốc
doanh.
Kết
quả
hai
năm
hoạt
động
theo
cơ
chế
giá
thị
trường,
Cholimex
tích
lũy
được
535
triệu
đồng
(nếu
lấy
tỷ
giá
bình
quân
hàng
xuất
khẩu
năm
1982
là
70
đồng/USD
thì
giá
trị
tích
lũy
tương
đương
7,6
triệu
USD).
Công
ty
chi
lãi
cho
cổ
đông
góp
vốn
trong
hai
năm
hết
23
triệu
đồng,
tương
đương
14%
liền
lời
của
công
ty
(theo
lời
hứa
hẹn
khi
huy
động
vốn
của
lãnh
đạo
quận
5
cũng
như
giấy
phép
cho
phép
theo
tính
chất
công
tư
hợp
doanh
là
chia
50%
cho
tập
thể
cổ
đông
góp
vốn).
Công
ty
nộp
vào
ngân
sách
quận
5
tổng
cộng
81
triệu
đồng.
Tuy
nhiên,
theo
kết
luận
của
đoàn
kiểm
tra,
kết
quả
tích
lũy
được
theo
số
liệu
của
Cholimex
không
phải
là
lợi
nhuận,
mà
theo
cách
hạch
toán
của
cơ
chế
tài
chính
lúc
bấy
giờ
là…
chênh
lệch
giá.
Toàn
bộ
chênh
lệch
giá
phải
nộp
về
ngân
sách
Nhà
nước,
như
vậy
việc
chia
lãi
cho
cổ
phần
tư
nhân
như
trên
là
chi
vượt!
Đây
cũng
là
một
trong
những
lý
do
chấm
dứt
họat
động
của
công
ty
theo
hình
thức
có
cổ
phần
tư
nhân.
Sau
đợt
kiểm
tra
của
Trung
ương,
tất
cả
vốn
cổ
phần
của
tư
nhân
trong
Cholimex
được
rút
ra
theo
nguyên
giá
gốc
(giá
trị
còn
khoảng
50%).
Trên
thực
tế,
việc
chia
lãi
trong
hai
năm
cũng
cho
phép
mỗi
cổ
phần
nhận
được
số
tiền
tương
đương
hai
cây
vàng.
Sau
khi
chuyển
thành
doanh
nghiệp
Nhà
nước,
Công
ty
Xuất
nhập
khẩu
trực
dụng
chuyên
ngành
quận
5
có
tên
mới
là
Công
ty
Cung
ứng
hàng
xuất
khẩu
quận
5,
tên
giao
dịch
đối
ngoại
vẫn
được
giữ
là
Cholimex.
Về
nhân
sự
cũng
có
thay
đổi
lớn:
Giám
đốc
Hồng
Tôn
Như
(anh
Ba
Hòa)
xuống
làm
Phó
giám
đốc,
hai
vị
công
thương
gia
(anh
Nghê
Ký
Thuật
và
anh
Trần
Bỉnh
Giang)
thôi
chức
Phó
giám
đốc
để
làm
chuyên
viên.
Ủy
ban
Nhân
dân
quận
5
bổ
nhiệm
giám
đốc
mới
là
anh
Phan
Lê
Đoàn
và
phó
giám
đốc
mới
là
anh
Huỳnh
Quang
Triêm.
Tôi
từ
trưởng
phòng
kế
hoạch
cũng
được
đẩy
lên
làm
phó
giám
đốc.
Anh
Trần
Bá
Tước
lên
làm
trưởng
phòng
kế
hoạch
của
công
ty
mới.
Lúc
bấy
giờ,
các
quận
huyện
đều
được
thành
lập
các
công
ty
cung
ứng
hàng
xuất
khẩu
như
quận
5,
nhưng
hàng
xuất
khẩu
phải
xuất
qua
Tổng
công
ty
IMEXCO
(trực
thuộc
Ủy
ban
Nhân
dân
TP.HCM).
Sau
khi
được
điều
chỉnh
lại
tổ
chức,
quy
mô
hoạt
động
của
Cholimex
như
một
công
ty
chân
hàng,
tổng
vốn
còn
khoảng
trên
dưới
một
triệu
USD.
So
ra
với
các
quận
huyện
khác
thì,
Cholimex
thuộc
hàng
công
ty
lớn
của
TP.HCM.
Đến
khi
anh
Ba
Hòa
-
người
sáng
lập
ra
Cholimex
qua
đời,
anh
Phan
Lê
Đoàn
về
lại
Quận
ủy
quận
5
thì
bộ
máy
công
ty
sắp
xếp
lại
(năm
1985).
Tôi
trở
thành
Giám
đốc
Cholimex
và
anh
Trần
Bá
Tước
là
Phó
giám
đốc.
Ủy
ban
Nhân
dân
quận
5
còn
bổ
nhiệm
thêm
hai
phó
giám
đốc
là
anh
Cao
Lập
và
anh
Trần
Ngọc.
Số
chuyên
viên
kinh
tế
được
đào
tạo
trước
năm
1975
trong
nền
kinh
tế
thị
trường
trước
đây
tham
gia
vào
công
ty
tăng
lên.
Một
số
chương
trình
nghiên
cứu
kinh
tế
theo
dạng
chuyên
đề
được
triển
khai
(đây
chính
là
tiền
thân
của
nhóm
nghiên
cứu
kinh
tế
Thứ
Sáu
về
sau).
Công
ty
Cholimex
bước
vào
một
hành
trình
mới
theo
một
lộ
trình
quanh
co,
nhưng
có
những
bước
phát
triển
mới.
Nhớ
lại
trong
đợt
kiểm
tra
của
Trung
ương,
có
một
chi
tiết
tuy
rất
nhỏ
nhưng
thể
hiện
sự
khác
biệt
về
quản
lý
kinh
doanh
giữa
hai
miền.
Khi
cuộc
kiểm
tra
bước
vào
vai
đoạn
kết
thúc,
một
vị
lãnh
đạo
cấp
phó
chủ
tịch
Hội
đồng
Bộ
trưởng,
ông
Q.,
vào
kiểm
tra
thực
địa.
Đoàn
ông
Q.
đề
nghị
Cholimex
cho
đi
tham
quan
các
cơ
sở
gia
công
hàng
xuất
khẩu.
Công
ty
cùng
đoàn
thống
nhất
đi
tham
quan
6
điểm
ở
quận
5,
quận
6
và
quận
10.
Đến
chiều
đi
tham
quan
nông
trường
An
Hạ
thuộc
quận
5.
Tôi
là
người
chịu
trách
nhiệm
đưa
đoàn
đi.
Đi
được
4
điểm,
xe
đang
đi
đến
điểm
thứ
5.
Ông
Q.
hỏi
tôi
gần
đây
có
điểm
nào
ngoài
6
điểm
đã
chọn
không?Tôi
nhớ
là
có
một
điểm
gia
công
phân
loại
tôm
khô.
Ông
đề
nghị
ghé
qua.
Tôi
liền
ghé
qua
điểm
gia
công
của
ông
Phước.
Đoàn
chúng
tôi
6
người
vào,
ông
Phước
mời
ngồi
trên
cái
bàn
gỗ
dài.
Ông
Q.
vừa
hỏi
qua
loa
tình
hình
gia
công,
thì
bên
đường
có
một
em
bưng
qua
6
ly
cà
phê
đá
qua
cho
đoàn...
Ông
Q.
ngạc
nhiên
hỏi,
chúng
tôi
đến
tham
quan
đột
suất,
sao
ông
biết
mà
chuẩn
bị
thức
uống
nhanh
thế?
Tôi
chưa
kịp
trả
lời
thì
ông
Phước
nói
ngay,
dễ
lắm!
Tôi
giơ
6
ngón
tay
là
bên
kia
đường
họ
bưng
qua
ngay!
Chiều
về,
tôi
hỏi
lại
người
trong
đoàn,
vì
sao
lãnh
đạo
thắc
mắc
chuyện
6
ly
cà
phê
như
thế.
Anh
em
trả
lời
rằng,
ở
miền
Bắc,
nếu
tiếp
đoàn
khách
có
thức
uống
như
buổi
sáng
thì
trước
đó
phải
có
chỉ
đạo
của
giám
đốc
cho
bộ
phận
hành
chính
biết
để
chuẩn
bị
(trà,
thuốc
lá,
số
lượng...).
Nếu
phải
mua
ngoài
thì
bộ
phận
hành
chính
phải
làm
giấy
ứng
tiền,
có
chữ
ký
của
trưởng
phòng
và
kế
toán
trưởng.
Sau
đó
qua
thủ
quỹ
ứng
tiền
mới
có
thể
đãi
khách
được.
Quốc
doanh
quản
lý
thu
chi
rất
chặt
chẽ!
Tôi
thật
sự
ngạc
nhiên!
Với
6
ly
cà
phê
mà
phải
cần
đến
một
quy
trình
hành
chính
với
bao
chữ
ký
như
thế,
thì
tốc
độ
vận
hành
của
nền
kinh
tế
sẽ
như
thế
nào?
Sau
này,
tôi
mới
hiểu
ra
đó
là
cơ
chế
quan
liêu
bao
cấp!
Một
cơ
chế
quản
lý
kinh
tế
luôn
kiểm
soát
lẫn
nhau,
thiếu
niềm
tin
vào
con
người,
do
đó
năng
suất
sẽ
rất
kém!
Phương
thức
kinh
doanh
hàng
đổi
hàng
Đầu
thập
niên
1980,
trong
tình
hình
mối
quan
hệ
giao
thương
của
Việt
Nam
với
các
nước
theo
nền
kinh
tế
thị
trường
còn
chưa
được
khai
thông,
việc
kinh
doanh
xuất
nhập
khẩu
thật
sự
khó
khăn.
Đầu
tiên
là
phải
thông
qua
các
mối
quan
hệ
để
móc
nối
với
thương
nhân
nước
ngoài,
với
điều
kiện
là
họ
có
thể
tiêu
thụ
các
loại
nông,
lâm,
thủy
sản
của
ta,
và
cung
cấp
trở
lại
cho
ta
các
loại
vật
tư,
nguyên
liệu
ta
cần.
Lúc
bấy
giờ,
phương
thức
kinh
doanh
thích
hợp
nhất
là
hàng
đổi
hàng,
kèm
theo
điều
kiện
khách
hàng
giao
hàng
trước
cho
ta
tại
cảng
Sài
Gòn
theo
giá
CIF
và
ta
giao
hàng
xuất
khẩu
cũng
tại
cảng
Sài
Gòn
theo
giá
FOB.
Điều
này
đòi
hỏi
thương
nhân
nước
ngoài
phải
tin
tưởng
vào
công
ty
của
ta
thì
mới
giao
dịch
thành
công
được.
Khi
có
khách
hàng,
công
ty
phải
làm
đơn
xin
phép
với
cơ
quan
cấp
trên
(Sở
Công
an,
Sở
Ngoại
vụ,
Sở
Ngoại
thương,
Ủy
ban
Nhân
dân).
Khi
đã
được
phép,
phương
án
đàm
phán
phải
được
gửi
trước
cho
cấp
trên,
nhất
là
Sở
Công
an
để
được
theo
dõi,
bảo
vệ.
Nội
dung
phương
án
đàm
phán
như
sau:
-
Lịch
trình
khách
hàng
vào
làm
việc
(gồm
thời
gian
vào
ra,
khách
sạn,
phương
tiện
đi
lại,
nơi
ăn
uống,
nơi
làm
việc,
danh
sách
người
tham
gia
đàm
phán...).
-
Nội
dung
mục
đích
yêu
cầu
của
thương
vụ
(dự
kiến
mục
tiêu
đạt
được,
các
tình
huống
có
thể
xảy
ra...).
-
Sở
Công
an
sẽ
cử
người
cùng
tham
gia
tiếp
thương
nhân
(với
tư
cách
là
nhân
viên
của
công
ty).
Sau
khi
đưa
thương
nhân
rời
khỏi
sân
bay,
công
ty
phải
làm
bản
báo
cáo
tổng
kết
cuộc
đàm
phán
để
gửi
lên
cho
các
cơ
quan
có
liên
quan,
kể
cả
bản
ghi
nhớ
thỏa
thuận
các
thương
vụ
mua
bán
theo
hình
thức
hàng
đổi
hàng.
Sau
này,
các
loại
hồ
sơ
xuất
nhập
khẩu
có
thể
dùng
được
gửi
bằng
telex
và
được
ghi
nhận
như
một
bản
hợp
đồng.
Mọi
việc
thu
chi
đều
phải
thông
qua
hệ
thống
thanh
toán
của
ngân
hàng,
để
có
sự
kiểm
soát,
nhưng
việc
buôn
bán
vẫn
trên
cơ
sở
hàng
đổi
hàng
là
chủ
yếu.
Đối
với
việc
kinh
doanh
trong
nước,
cơ
chế
quản
lý
tiền
tệ
của
ngân
hàng
đều
buộc
các
công
ty
mua
bán
với
nhau
phải
thanh
toán
qua
ngân
hàng
theo
hình
thức
chuyển
khoản.
Nếu
công
ty
bán
hàng
thu
tiền
mặt
thì
cũng
phải
nộp
tất
cả
tiền
mặt
vào
ngân
hang
ngay
chiều
hôm
đó.
Khi
cần
chi
tiền
mặt
thì
làm
kế
hoạch
để
ngân
hàng
duyệt
cho
rút
tiền
mặt,
không
được
phép
toạ
chi
(nghĩa
là
thu
được
tiền
mặt
mà
không
nộp
vào
ngân
hàng,
vẫn
giữ
ở
công
ty).
Nhưng
các
quy
định
trên
rất
khó
thực
hiện,
do
đó
việc
kinh
doanh
trong
nước
thể
hiện
qua
những
hợp
đồng
lớn
với
các
tỉnh
bạn
cũng
phải
thực
hiện
theo
phương
thức
hàng
đổi
hàng
(tổng
trị
giá
hàng
tương
đương
nhau,
được
tính
bằng
ngoại
tệ).
Tuy
nhiên,
giá
cả,
doanh
số
mua
bán
được
ghi
trên
hợp
đồng
phải
ghi
bằng
tiền
đồng
Việt
Nam,
dù
đó
chỉ
là
con
số
tương
đối
nhưng
cũng
đáp
ứng
được
yêu
cầu
về
quản
lý
giá
theo
giá
bao
cấp
lúc
bấy
giờ.
PHAN
CHÁNH
DƯỠNG