Chổi
bông
sậy
Làng
nghề
bó
chổi
bông
sậy
Cồn
Nhỏ
(Phú
Bình-Phú
Tân,
An
Giang)
được
UBND
tỉnh
An
Giang
công
nhận
vào
cuối
năm
2006.
Trước
đó,
không
biết
bao
lâu,
chổi
bông
sậy
Cồn
Nhỏ
được
dân
trong
làng
mang
đi
thụ
khắp
vùng,
thậm
chí
đã
xuất
khẩu
sang
Campuchia
và
Đài
Loan
Làng
nghề
bó
chổi
bông
sậy
Cồn
Nhỏ
(Phú
Bình-Phú
Tân,
An
Giang)
được
UBND
tỉnh
An
Giang
công
nhận
vào
cuối
năm
2006.
Trước
đó,
không
biết
bao
lâu,
chổi
bông
sậy
Cồn
Nhỏ
được
dân
trong
làng
mang
đi
thụ
khắp
vùng,
thậm
chí
đã
xuất
khẩu
sang
Campuchia
và
Đài
Loan.
Anh
Bảy
Dô
(trái)
và
cán
bộ
XDGN
xã
Phú
Bình
Qua
đò
Bến
Cát
(sông
Hậu)
đi
chừng
trăm
mét
là
đến
cổng
làng
nghề
bó
chổi
bông
sậy
Cồn
Nhỏ.
Con
đường
làng
trải
nhựa
quanh
co
men
theo
bờ
sông
Hậu
vẫn
còn
nhiều
ngôi
nhà
sàn
vượt
lũ
lêu
têu
trên
cọc,
xen
lẫn
trong
đó
là
những
căn
nhà
tường
khang
trang
còn
mới
màu
vôi
.
Anh
Cao
Văn
Dô
(Bảy
Dô),
người
giữ
báo
vật
của
làng
(Bằng
công
nhận
làng
nghề
tiểu
thủ
công
nghiệp
do
Chủ
tịch
UBND
tỉnh
An
Giang
Lâm
Minh
Chiếu
tặng
tháng
11-2006)
cho
biết,
có
nhiều
gia
đình
làm
nghề
bó
chổi
bông
sậy
nối
tiếp
2-3
thế
hệ.
Bảo
vật
của
làng
Theo
sách
xưa,
năm
1849
gia
đình
Đức
cố
quản
Trần
Văn
Thành
sinh
sống
ở
Cồn
Nhỏ
ven
sông
Hậu,
vùng
đất
cù
lao
hoang
vu
cỏ
sậy
mọc
um
tùm,
người
dân
Cồn
Nhỏ
cắt
bông
sậy
để
bó
chổi.
Thông
thường,
lũ
lớn
làm
cây
lúa
mùa
nổi
bị
chết
ngộp,
nhưng
bông
sậy
vẫn
phất
phơ
trước
gió,
cư
dân
Cồn
Nhỏ
coi
nghề
bó
chổi
bông
sậy
như
chiếc
phao
cứu
đói.
Anh
Bảy
Dô
so
sánh
thu
nhập
từ
nghề
bó
chổi
của
gia
đình
nhiều
hơn
hẳn
lợi
nhuận
canh
tác
1,5
ha
trồng
hai
vụ
lúa.
Nhà
anh
bó
một
tháng
được
1.500
cây
chổi,
trừ
tiền
mua
nguyên
liệu
còn
lãi
ròng
gần
5
triệu
đồng.
Nguyên
liệu
chính
để
bó
chổi
là
bông
sậy,
trúc
làm
cán,
cây
lác
ốp
cán,
dây
cước
để
buộc
và
dây
ny-lon
để
bện
mái
chổi.
Mấy
chục
năm
trước,
người
dân
làng
Cồn
Nhỏ
cắt
bông
sậy
quanh
vùng
cù
lao
sông
Hậu-
sông
Tiền,
vùng
tứ
giác
Long
Xuyên
và
Đồng
Tháp
Mười.
Từ
khi
đồng
ruộng
chuyển
sang
trồng
lúa
hai
vụ,
cây
sậy
không
còn
nhiều,
cư
dân
làng
nghề
phải
đi
ghe
xuống
tận
rừng
U
Minh
(Kiên
Giang
và
Cà
Mau)
hay
sang
Campuchia
mua
bông
sậy.
Nghề
bó
chổi
làm
quanh
năm
nhưng
cây
sậy
chỉ
trổ
bông
vào
tháng
7
và
8
âm
lịch.
Chọn
cắt
những
bông
sậy
mới
nhú
ra
khỏi
búp,
có
màu
trắng
mượt
bó
chổi
mới
đẹp.
Vào
chính
vụ,
bông
sậy
phơi
khô
giá
chỉ
5.000đ-6.000đ/kg
nhưng
trái
vụ
giá
tăng
gấp
đôi
vẫn
khan
hiếm
hàng.
Nhà
anh
Lý
Chí
Tâm
có
4
người
bó
chổi,
mỗi
tháng
làm
được
từ
4.000-5.000
cây
chổi
chở
đi
tiêu
thụ
ở
TP.
Hồ
Chí
Minh
và
Đồng
Nai.
Mùa
bông
sậy
trổ,
anh
đưa
2
chiếc
ghe
xuống
rừng
U
Minh
mua
20
tấn
bông
sậy
nhưng
chỉ
làm
được
4
tháng,
hết
nguyên
liệu
phải
lên
tận
Đà
Lạt
mua
bông
cỏ
(đót)
giá
tới
20.000đ/kg
về
bó
chổi.
Gia
đình
bà
Ngô
Thị
Cờ
có
4
lao
động
chính,
mỗi
ngày
bó
được
200
cây
chổi,
sản
phẩm
có
4
loại,
giá
bán
sĩ
từ
6.000đ-14.000đ/cây
chổi.
Mỗi
chuyến
hàng
đi
bán
dạo
ở
Tân
Châu,
An
Phú
hay
Chợ
Mới,
chiếc
xe
đẩy
chở
350
cây
chổi
bán
trong
3-4
là
hết
hàng,
kiếm
lời
thêm
600.000đ,
nhà
không
cục
đất
chọi
chim,
nhờ
có
nghề
nghề
bó
chổi
mà
gia
đình
bà
có
được
cái
ăn.
Anh
chị
Tâm
luôn
miệt
mài
với
cây
chổi
Bông
sậy
Chị
Phượng,
người
dân
làng
nghề
đầu
tiên
làm
hàng
xuất
khẩu
Tuy
chỉ
là
cây
chổi
nhưng
dân
Cồn
Nhỏ
rất
chịu
khó
tìm
đầu
ra.
Chị
Cao
Thị
Phượng,
mỗi
ngày
bó
được
80
-100
cây
chổi.
Mới
đây
có
người
mua
4.000
cây
chổi
bông
sậy
xuất
khẩu
sang
Đài
Loan.
“
Làm
hàng
xuất
khẩu
không
khó
nhưng
phải
theo
đúng
quy
cách
mẫu
mã:
Cán
chổi
dài
60cm,
mái
chổi
rộng
38
cm,
sử
dụng
dây
cước
trắng
để
bó
chổi”-
Chị
Phượng,
nói
tiếp:
Khi
có
nơi
mua
số
lượng
lớn,
cái
khó
là
thiếu
vốn
mua
nguyên
liệu
để
làm.
Lần
đầu
tiên,
tôi
có
hợp
đồng
cung
ứng
6.000
cây
chổi
nhưng
chỉ
đáp
ứng
được
2/3,
phần
còn
lại
phải
hẹn
đến
mùa
bông
sậy.
Cái
khó
của
chị
Phượng
cũng
là
cái
khó
chung
của
dân
làng
bó
chổi
bông
sậy
Cồn
Nhỏ.
Ngân
hàng
Chính
sách
xã
hội
ở
Phú
Tân
cho
vay
mỗi
hộ
7
triệu
đồng
nhưng
nguồn
vốn
này
không
đủ
so
nhu
cầu.
Theo
chị
Phượng,
mỗi
hộ
cần
vốn
50
triệu
đồng
mua
nguyên
liệu
dự
trữ
cho
sản
xuất
cho
6
tháng,
chứ
đi
vay
nóng
lãi
suất
cao
đâu
còn
lời
lóm
gì.