Khi
đầu
ra
phụ
thuộc
vào
một
thị
trường
thì
chẳng
khác
nào
chuyện
bỏ
trứng
vào
một
rổ,
đặc
biệt
là
thị
trường
Trung
Quốc
đầy
rủi
ro.
Hình
minh
họa
(internet)
Cá
tra
là
một
điển
hình.
Ngày
mở
cửa
hội
chợ
Vietfish
vào
đầu
tháng
8,
hàng
trăm
doanh
nghiệp
Trung
Quốc
lũ
lượt
đến
đấy
tìm
kiếm
nguồn
hàng.
Tưởng
là
tin
lành,
nhưng
đến
ngày
thứ
hai,
người
ta
bắt
đầu
cảm
thấy
thấm
đòn
khi
chính
các
doanh
nghiệp
cá
tra
tung
ra
các
chiêu
trò
để
kéo
khách.
Mạnh
ai
nấy
phá
giá!
Hàng
loạt
doanh
nghiệp
hạ
giá,
bán
rẻ
bán
tháo,
bán
lấy
được,
cốt
để
có
càng
nhiều
đơn
hàng
càng
tốt.
Một
doanh
nghiệp
ở
Đồng
Tháp
chụp
giựt
bằng
giá
thấp
hơn
thị
trường
mấy
chục
phần
trăm
cho
một
thương
nhân
Trung
Quốc.
Một
doanh
nghiệp
khác
lại
nhận
được
thắc
mắc
của
một
khách
hàng
“ruột”
Ấn
Độ
hỏi
tại
sao
lại
bán
cho
họ
giá
cao
hơn
của
doanh
nghiệp
ở
Đồng
Tháp
mấy
chục
phần
trăm?
Từ
mức
giá
trung
bình
khoảng
2,2
USD/kg
trước
đó,
ngay
trong
hội
chợ
Vietfish,
đã
có
doanh
nghiệp
hạ
xuống
còn
1,6
–
1,7
USD.
Giá
hạ
như
thế
là
vì
miếng
cá
philê
có
thể
nói
đã
bị
quay
tăng
trọng
vượt
mức
cho
phép.
Như
thế
khi
nấu
lên
miếng
cá
chỉ
có
thể
dùng
muỗng
xúc,
vì
chứa
nhiều
nước
nên
bị
nhão
ra.
Hầu
hết
doanh
nghiệp
xuất
khẩu
thuỷ
sản
đều
quy
tụ
trong
hiệp
hội
Chế
biến
và
xuất
khẩu
thuỷ
sản Việt
Nam
(VASEP).
Họ
có
tiếng
nói,
có
uy
tín
và
có
quá
nhiều
kinh
nghiệm
thương
mại
quốc
tế
nên
không
thể
nói
là
non
nớt
trong
ngoại
thương.
Vậy
sự
cạnh
tranh
hạ
giá
bán,
giành
giật
khách
hàng
chỉ
có
thể
là
do
thiếu
liên
kết,
mạnh
ai
nấy
sống.
Chủ
tịch
danh
dự
VASEP
Nguyễn
Thị
Hồng
Minh
cho
biết:
chừng
dăm
bảy
năm
trước,
giá
một
ký
cá
tra
philê
bán
được
hơn
3
USD,
còn
bây
giờ
còn
dưới
2
USD.
Lỗi
này
là
do
doanh
nghiệp.
Lẽ
ra,
theo
bà
Minh,
với
một
tổ
chức
như
VASEP,
thường
xuyên
phải
đối
mặt
với
các
rào
cản
phòng
vệ
thương
mại
như
vụ
kiện
chống
bán
phá
giá,
thì
phải
tập
hợp
được
các
doanh
nghiệp
cùng
vì
một
đích
chung.
Nhưng
thực
tế,
trong
cuộc
họp
thì
nói
một
đàng,
khi
ra
khỏi
thì
làm
một
nẻo,
mạnh
ai
nấy
làm.
Uy
tín
của
ngành
vì
vậy
sút
giảm.
Con
cá
tra
hồi
đầu
năm
lên
“như
diều
gặp
gió”,
nuôi
ra
bao
nhiêu
bán
hết
bấy
nhiêu.
Vậy
mà
bây
giờ
thì
ế
chỏng
vó
chỉ
vì
cách
mua
bán
phá
nhau
của
doanh
nghiệp.
Rủi
thay,
sự
xào
xáo
đó
đến
tai
thương
nhân
Trung
Quốc
nên
họ
thẳng
tay
hạ
giá.
Càng
phụ
thuộc
càng
lệ
thuộc
Không
riêng
thuỷ
sản,
gạo,
sắn
lát,
tôm
cũng
lâm
cảnh
tương
tự
Vài
năm
nay,
gạo
xuất
tiểu
ngạch
sang
Trung
Quốc
luôn
chiếm
một
nửa
tổng
sản
lượng
gạo
xuất
khẩu
hàng
năm
của
Việt
Nam.
Hàng
xuất
được
giám
sát
từng
lô,
giám
sát
chất
lượng
và
giá
bán.
Giống
như
tôm
bơm
tạp
chất,
gạo
thường
cũng
thường
xuyên
được
trộn
với
gạo
thơm,
thậm
chí
có
trường
hợp
bán
cả
gạo
mốc,
gạo
ẩm
cho
Trung
Quốc.
Cuộc
họp
nào
hiệp
hội
Lương
thực
Việt
Nam
(VFA)
cũng
khuyến
cáo
làm
như
vậy
sẽ
tự
đánh
mất
thương
hiệu
gạo
thơm,
nhưng
chẳng
doanh
nghiệp
nào
nghe
theo.
Mới
đây,
phía
Trung
Quốc
dựng
lên
rào
kiểm
dịch
để
kiểm
soát
chất
lượng.
Song,
họ
đã
dời
việc
áp
dụng
từ
tháng
9
đến
tháng
11.
Ngoài
ra,
vẫn
chưa
có
một
công
ty
khử
trùng,
giám
định
nào
của
Việt
Nam
được
Trung
Quốc
công
nhận
để
khử
trùng
gạo
trước
khi
xuất
khẩu
sang
Trung
Quốc
theo
thoả
thuận
này.
Như
vậy,
có
thể
thấy,
từ
nay
đến
cuối
năm
và
kể
cả
các
năm
tiếp
theo,
đường
bán
gạo
sang
Trung
Quốc
sẽ
trở
nên
“gập
ghềnh”
chứ
không
“bằng
phẳng”
như
trước.
Sắn
lát
–
hơn
90%
sản
lượng
bán
qua
Trung
Quốc
–
suốt
hai
tháng
nay
cũng
đang
lao
đao
do
họ
đột
ngột
ban
lệnh
đóng
các
cửa
khẩu,
không
làm
chứng
từ
cho
thương
nhân
nhập
khẩu.
Tìm
hiểu
thì
mới
biết
chuyện
ngưng
mua
là
bởi
phía
Trung
Quốc
đang
hoàn
tất
hồ
sơ
đưa
mặt
hàng
này
vào
diện
kiểm
tra
chất
lượng
giống
như
gạo
và
thuỷ
sản.
Khoa
Minh
(Theo
Thế
giới
Tiếp
thị)
Sáu
tháng
đầu
2016,
thuỷ
sản
xuất
khẩu
được
3,15
tỉ
USD,
tăng
4%
so
cùng
kỳ;
trong
đó
Trung
Quốc
đóng
góp
384
triệu
USD,
tăng
tới
43%.
Hầu
hết
các
sản
phẩm
chủ
lực
xuất
sang
Trung
Quốc
đều
tăng
mạnh,
trong
đó
cá
tra
tăng
gần
67%
(đạt
trên
100
triệu
USD),
tôm
42%,
cá
ngừ
108%. |