Tôi
vẫn
nhớ
rõ
tên
ông
dù
đã
ba
năm
rồi
không
gặp
–
Bảy
Hiệp.
Khi
đọc
bài
về
một
vườn
xoài
ở
Đồng
Tháp
dám
“bảo
hành”
kiểu
nông
dân
là
tôi
liên
tưởng
ngay
tới
ông.
Và
quả
đúng
thế
thật,
ông
Bảy
Hiệp
xuất
hiện
đầu
bài
với
câu
nói
chắc
nịch:”Chưa
có
ai
dám
bán
xoài
có
bảo
hành
như
tui”.
Từ
chỗ
bán
xoài
tiêu
chuẩn
“Tốt
cho
sức
khỏe”
những
năm
trước,
ông
chuyển
qua
bán
xoài
bảo
hành,
đó
là
con
đường
rất
dễ
hiểu.
Hồi
đó
ông
nói,
trồng
xoài
hướng
hữu
cơ
có
5
cái
lợi:
sức
khỏe
cho
đất,
cho
cây,
cho
người
sản
xuất,
người
tiêu
dùng
và
khỏe
cho
công
đồng.
Nhưng
trước
hết,
tôi
phải
làm
vậy
vì
tôi…
sợ
chết!”
Nói
kiểu
nông
dân
Nam
Bộ
là
vậy.
Thực
ra
đó
là
cách
giải
thích
vì
sao
ông
nghiêm
chỉnh
ứng
dụng
tiêu
chuẩn
hữu
cơ.
Chứ
nói
đó
là
tiêu
chuẩn
XYZ,
gồm
những
quy
định…
thì
nghe
khó
hiểu.
Cho
nên
tôi
đọc
hàng
loạt
bài
báo
viết
về
“nông
nghiệp
sạch”
của
miền
Tây
Nam
bộ,
vẫn
thường
thấy
phóng
viên
hiểu
khá
lộn
xộn
về
các
loại
tiêu
chuẩn.
Một
bài
mới
đây
về
lối
làm
ăn
mới
của
nông
dân
TMT
ở
huyện
Châu
Thành,
Đồng
Tháp
có
nói
rằng:
“Áp
dụng
VietGAP,
GlobalG.A.P
thì
đâu
có
khó
gì,
nhưng
nhà
nông
phải
tuân
thủ
việc
không
xài
thuốc
trừ
sâu
ngoài
danh
mục
cho
phép,
không
dùng
phân
bón
hóa
chất
sai
quy
định”.
Ủa,
vậy
chứ
việc
ứng
dụng
GlobalG.A.P
là
dễ,
và
cái
chữ
NHƯNG
đó
có
nghĩa,
dù
làm
GlobalG.A.P
có
dễ
thì
cũng
phải
ráng
đừng
xài
phân
thuốc
có
độc
tố
chăng?
Không,
mấy
thứ
sau
chữ
“nhưng”
đó
lại
chính
là
cốt
lõi
của
GlobalG.A.P,
nên
thực
hành
không
có
dễ
đâu
mà.
Tiếp
theo,
bài
báo
lại
nói,
nông
dân
đang
tập
trung
làm
tiêu
chuẩn
VietGAP
để
xuất
khẩu.
Nữa,
tiêu
chuẩn
VietGAP
là
dành
cho
thị
trường
trong
nước.
Còn
để
xuất
khẩu,
có
một
số
tiêu
chuẩn
mà
tôi
sẽ
nói
tới
trong
bài
này.
Hiểu
còn
khó,
nói
chi
thực
hành
Chỉ
nói
về
tiêu
chuẩn,
nói
sao
cho
đúng
đã
khó
vậy
rồi,
giờ
thuyết
phục
nông
dân
chấp
nhận
và
thực
hành
cho
đúng,
chuyện
khó
hơn
nhiều.
Cách
nói
của
anh
Bảy
Hiệp
cũng
không
khác
cách
nói
của
giám
đốc
HTX
nhãn
an
toàn
An
Hòa
cũng
ở
Đồng
Tháp.
Tôi
làm
xong
tiêu
chuẩn
Localgap,
tự
tin
là
hàng
mình
luôn
đảm
bảo
tiêu
chuẩn,
mùa
trước,
mùa
này
và
chừng
nào
chất
lượng
nhãn
cũng
đảm
bảo
vậy,
nên
giờ,
tôi
bán
cho
ai
là
tôi
chọn,
chứ
không
ngồi
cầu
trời
cho
thương
lái
tới
rồi
giá
nào
cũng
bán.
Tôi
làm
chứng
nhận
cho
diện
tích
cũ
rồi,
giờ
bà
con
trong
HTX
muốn
làm
tiếp
Localgap
cho
các
diện
tích
mới.
Có
một
thứ
bảo
đảm
cam
kết
như
đinh
đóng
cột.
Đó
chính
là
tiêu
chuẩn.
Nông
dân
Việt
Nam
hiểu,
mình
có
tiêu
chuẩn
là
mình
có
sức
mạnh.
Điều
đó
làm
cho
anh
Bảy
Hiệp
và
Lê
Văn
Hùng
có
sức
mạnh
thật.
Thực
trạng
chung
của
nông
sản
Việt
Nam
hiện
nay
là:
luôn
bị
nghi
ngờ
là
có
“dư
lượng”,
việc
quản
lý
thuốc
sâu
không
đảm
bảo,
các
chất
cấm
bị
sử
dụng
và
việc
truy
xuất
nguồn
gốc
chưa
thông
suốt.
Tìm
lại
một
bảng
xếp
hạng
nông
sản
các
nước
về
hạ
tầng
chất
lương
của
UNIDO
năm
2018,
ta
thấy:
Trong
số
các
tiêu
chí
xếp
hạng
của
họ
–
gồm
môi
trường
pháp
lý,
tiêu
chuẩn
hóa,
đo
lường,
công
nhận,
giám
định,
kiểm
nghiệm,
chứng
nhận,
quy
định
kỹ
thuật,
áp
dụng
tiêu
chuẩn
theo
WTO
và
an
toàn
thực
phẩm,
thì
hạng
mục
tiêu
chuẩn
hóa
của
Việt
Nam
chỉ
được
ghi
nhận
có
2/5
điểm,
tức
là
dưới
trung
bình.
Trồng
xoài
hướng
hữu
cơ
có
5
cái
lợi:
sức
khỏe
cho
đất,
cho
cây,
cho
người
sản
xuất,
người
tiêu
dùng
và
khỏe
cho
công
đồng.
Nhưng
trước
hết,
tôi
phải
làm
vậy
vì
tôi…
sợ
chết!
–
Ông
Bảy
Hiệp,
Đồng
Tháp
Gần
đây,
chúng
ta
thường
nghe
nói
về
triển
vọng
mới
từ
hiệp
định
thương
mại
tự
do
mới
có
hiệu
lực
là
EVFTA.
Nhưng
cũng
phải
nhìn
nhận
thực
tế
là:
nông
sản
Việt
cạnh
tranh
với
nông
sản
nhập
khẩu
từ
EU
(cũng
là
hệ
quả
tất
yếu
của
EVFTA)
đã
khốc
liệt
lắm
rồi.
Còn
muốn
tấn
công
vào
thị
trường
này
càng
là
chuyện
sinh
tử,
chứ
đây
dễ
dàng
gì?
Ngành
trái
cây
Việt
Nam
quả
thực
đang
có
cơ
hội
lớn
với
EVFTA
nhưng
cũng
đang
ở
ranh
giới
sinh
tử,
nên
việc
chọn
những
tiêu
chuẩn
phù
hợp
nhất
chính
là
cách
đi
căn
cơ
dễ
thắng
nhất.
Tiêu
chuẩn
GlobalG.A.P
là
tiêu
chuẩn
do
các
nhà
bán
lẻ
châu
Âu
lập
ra,
và
thịnh
hành
nhất
thế
giới.
Đây
quả
là
một
loại
tiêu
chuẩn
rất
nên
chú
tâm
thực
hành
hiện
nay.
Tuần
qua,
tôi
được
tham
gia
nghiên
cứu
về
tiêu
chuẩn
GlobalG.A.P
và
Localgap,
mới
thấy
mọi
sự
không
dễ
như
ăn
cơm
sườn.
Nhất
là
khi
nông
dân
Việt
Nam
đã
từ
rất
lâu,
quen
với
sự
dễ
dãi
về
tiêu
chuẩn,
chất
lượng
trong
giao
thương
tiểu
ngạch
với
Trung
Quốc.
Họ
đã
quen
chấp
nhận
thương
lái,
chịu
ép
một
chút
cho
qua.
Và
tất
cả
chỉ
tập
trung
vào
việc
thuận
tay
nhất:
trồng
trọt
và
sản
xuất
mà
thôi.
Lúc
này
gặp
bà
con
nông
dân
là
họ
nói
hãy
giúp
tôi
đầu
ra.
Đúng
thật,
đó
là
việc
họ
không
thể
tự
làm.
Nhưng
mấy
ai
hiểu,
đầu
ra
khó
hay
dễ,
cũng
có
phần
quan
trọng
do
họ
quyết
định,
khi
họ
khởi
sự
bắt
tay
vô
đầu
vào.
Nông
dân
Việt
nay
đã
biết
và
đang
thực
hành
VietGAP.
Nhưng
VietGAP
không
thể
dùng
cho
xuất
khẩu.
Mà
việc
làm
chứng
nhận
GlobalG.A.P
thì
chi
phí
cao
và
thời
gian
khá
dài,
các
quy
định
rất
ngặt
nghèo.
Vì
vậy
hội
Doanh
nghiệp
Hàng
Việt
Nam
chất
lượng
cao
đã
cùng
với
tổ
chức
GlobalG.A.P
soạn
ra
một
tiêu
chuẩn
trung
chuyển
là
Localgap
để
các
HTX
nông
nghiệp,
doanh
nghiệp
nông
nghiệp
có
thể
làm
quen
với
tiêu
chuẩn
quốc
tế
và
bước
những
bước
đầu
tiên
vào
thị
trường
thế
giới.
Đứng
trước
cửa
sinh
tử
VietGAP
(Vietnamese
Good
Agricultural
Practices)
là
các
quy
định
về
thực
hành
sản
xuất
nông
nghiệp
tốt
cho
nông
sản
gồm
những
nguyên
tắc,
trình
tự,
thủ
tục
hướng
dẫn
các
tổ
chức,
cá
nhân
sản
xuất,
thu
hoạch,
sơ
chế.
VietGAP
có
hơn
70
tiêu
chí
nhằm
đảm
bảo
sản
phẩm
an
toàn,
nâng
cao
chất
lượng
sản
phẩm,
đảm
bảo
phúc
lợi
xã
hội,
sức
khỏe
người
sản
xuất
và
tiêu
dùng,
bảo
vệ
môi
trường
và
truy
xuất
nguồn
gốc.
Trong
khi
đó,
tiêu
chuẩn
localgap
được
xây
dựng
và
vận
hành
bởi
Tổ
chức
chứng
nhận
quốc
tế
GLOBALG.A.P.
Tổng
số
tiêu
chí
của
localgap
là
128
tiêu
chí
liên
quan
đến
an
toàn
vệ
sinh
thực
phẩm,
môi
trường,
truy
xuất
nguồn
gốc
và
trách
nhiệm
xã
hội.
Các
tiêu
chí
của
localgap
được
dựa
hoàn
toàn
trên
các
tiêu
chí
tiêu
chuẩn
chứng
nhận
GLOBALG.A.P.
đã
được
các
nước
và
các
tổ
chức
quốc
tế
công
nhận.
Những
doanh
nghiệp
đã
đăng
ký
và
được
đánh
giá
localgap
đều
cung
cấp
mã
định
danh
(số
LGN)
gồm
13
chữ
số.
Các
đơn
vị
thu
mua,
khách
hàng
có
thể
tìm
kiếm
thông
tin
về
doanh
nghiệp
để
xem
xét
mua
hàng
thông
qua
số
LGN
này.
Mặt
khác,
các
nông
trại
đã
được
đánh
giá
có
thể
lấy
số
LGN
này,
đưa
cho
khách
hàng
để
truy
xuất
toàn
bộ
chuỗi
sản
xuất
của
các
mặt
hàng
được
đánh
giá
trong
trang
trại
mình.
Với
VietGAP
việc
thực
hành
đã
chẳng
dễ
thì
thực
hành
localgap,
loại
tiêu
chuẩn
trung
chuyển
(bước
đệm)
giữa
VietGAP
và
GlobalG.A.P
càng
khó
hơn.
Tôi
đọc
các
quy
định
cần
tuân
thủ
của
localgap
cấp
độ
cơ
bản
cũng
đã
thấy
khó.
Cho
nên
việc
triển
khai,
hướng
dẫn
và
đồng
hành
với
doanh
nghiệp
và
HTX
nông
nghiệp
cần
có
sự
theo
đuổi
tận
tụy
giữa
tổ
chức
tư
vấn
và
cả
sự
thấu
hiểu,
đồng
hành
của
các
cơ
quan
làm
dịch
vụ
nông
nghiệp
của
nhà
nước.
Quá
trình
thực
hành
sẽ
có
muôn
vàn
khó
khăn.
Thói
quen
không
thuận
lợi
bởi
chỉ
ghi
nhật
ký
thôi
đã
“mệt
mỏi”
rồi
huống
chi
các
quy
định
đọc
nhãn
thuốc
sâu…
càng
khó.
Kế
đến
là
đòi
hỏi
đầu
tư
dù
tối
thiểu,
các
thiết
bị
vật
dụng
về
hạ
tầng
tốn
kém,
tuân
thủ
các
quy
định
nghiêm
ngặt
trong
từng
bước
canh
tác…
Nông
dân
sẽ
rất
cần
sự
giải
thích,
động
viên
và
nhắc
nhở
kịp
thời.
Trong
bài
báo
viết
về
các
nỗ
lực
của
nông
dân
để
dáp
ứng
nhu
cầu
từ
thị
trường
mà
bắt
đầu
là
chuyện
“bán
xoài
có
bảo
hành”
của
anh
Bảy
Hiệp,
tôi
thấy
tác
giả
trích
dẫn
lời
ông
Bộ
trưởng
Bộ
Nông
nghiệp:
”Nhìn
những
người
lớn
tuổi
tay
còn
thô
ráp
vì
quần
quật
quanh
năm
trong
vườn
mà
biết
bấm
bấm,
lướt
lướt,
quẹt
quẹt
smartphone
mới
thấy
câu
‘điều
gì
người
khác
làm
được
thì
nông
dân
quê
tôi
cũng
làm
được’
là
không
sai.
Công
nghệ
thông
tin
đã
len
lỏi
vô
nông
thôn,
vào
tận
giấc
ngủ
của
người
nông
dân.
Rồi
chắc
chắn
người
nông
dân
sẽ
làm
cho
công
việc
sản
xuất
kinh
doanh
hiệu
quả
hơn”.
Tôi
cũng
thấy
có
thể
đồng
tình
với
nhận
xét
này.
Nhưng
với
điều
kiện,
nhà
nước
hãy
hết
sức
quan
tâm,
đồng
hành
để
cho
người
nông
dân
có
điều
kiện
học
nhanh,
áp
dụng
nhanh
để
nông
sản
Việt
có
thể
vững
chắc,
an
tâm
bước
vào
thị
trường
thế
giới.
Kim
Hạnh
(Theo
TGHN)