Ngành
chế
biến
thủy
hải
sản
BR-VT
đang
đứng
trước
một
nghịch
cảnh
trớ
trêu
là
các
DN
chế
biến
hải
sản
của
tỉnh
“đói”
nguyên
liệu
triền
miên...
...trong
khi
hàng
ngày,
hàng
giờ,
một
lượng
nguyên
liệu
lớn
lại
“chảy
máu”
sang
Trung
Quốc
thông
qua
một
đội
ngũ
thương
lái
khá
hùng
hậu
và
tinh
xảo.
Chi
cục
Quản
lý
thị
trường
tỉnh
và
các
chủ
DN
chế
biến
hải
sản
cho
biết,
hiện
có
nhiều
thương
lái
Trung
Quốc
vào
tận
các
cảng
cá
trên
địa
bàn
tỉnh
BR-VT
thuê
các
chủ
vựa
thu
mua
hải
sản
tươi
sống
xuất
ra
nước
ngoài.
Bằng
nhiều
chiêu
thức,
đội
lái
này
đang
gây
sóng
gió
cho
thị
trường
nguyên
liệu
hải
sản
ở
BR-VT.
Núp
bóng
nậu,
vựa
Bà
Hồ
Thị
Hồng,
chủ
DNTN
Thương
mại
Hồng
Phú,
một
đầu
mối
thu
mua
hải
sản
cho
các
DN
chế
biến
ở
phường
12
cho
biết,
trước
đây
mỗi
ngày
bà
thu
mua
hàng
trăm
tấn
hải
sản,
nay
sản
lượng
giảm
từ
30
–
50%.
“Bây
giờ
mua
bán
khó
khăn
lắm
vì
phải
chịu
sự
cạnh
tranh
gay
gắt
của
các
mối
lái
từ
nơi
khác
đến.
Họ
dẫn
mối
cho
thương
lái
Trung
Quốc
hoặc
người
lạ
từ
TP
HCM
xuống
trả
giá
rất
cao,
lại
trả
tiền
liền.
Chủ
ghe
thấy
có
lợi
nên
đổ
xô
bán
cho
họ.
Trong
khi
đó,
mình
mua
cho
các
DN
phải
đợi
họ
xuất
được
hàng
rồi
thanh
toán
thì
mới
có
tiền
trả
cho
chủ
ghe.
Hiện
một
số
chủ
nậu
vựa
thấy
thương
lái
Trung
Quốc
mua
giá
cao
cũng
quay
sang
bán
cho
họ,
bỏ
mặc
các
DN
chế
biến
trong
tỉnh
chịu
cảnh
đói
hàng”,
bà
Hồng
cho
biết.
Tại
bãi
tập
kết
hải
sản
ở
Hải
Đăng,
“chỗ
làm
ăn”
của
các
chủ
vựa
chuyên
gom
hàng
cho
thương
lái
Trung
Quốc,
người
dân
cho
biết
đây
là
nơi
tập
kết
hải
sản
của
Cty
TNHH
H.P.
Tuy
nhiên
khi
được
hỏi
về
việc
mua
bán
nguyên
liệu
hải
sản,
hai
vợ
chồng
ông
chủ
Cty
TNHH
H.P
đều
tỏ
thái
độ
khó
chịu:
“Chúng
tôi
có
mua
bán
gì
lớn
đâu,
chỉ
làm
gia
công
cho
người
ta
thôi”.
Thế
nhưng,
khi
hỏi
gia
công
cho
Cty
nào
thì
bà
chủ
gạt
phắt
:
“Mấy
người
có
muốn
tìm
hiểu
gì
thì
đi
nơi
khác,
ở
đây
không
làm
ăn
gì
đâu”.
Cũng
tương
tự
như
vậy,
nhiều
tốp
thanh
niên
tham
gia
thu
mua,
vận
chuyển
hàng
tại
bãi
tập
kết
hàng
đều
lảng
tránh
các
câu
hỏi
liên
quan
đến
chủ,
Cty
và
địa
chỉ
DN….
Theo
nguồn
tin
riêng,
được
biết
ở
khu
vực
cảng
Phước
Tỉnh
có
một
số
nậu
vựa
chuyên
thu
mua
hải
sản
cho
các
DN,
giờ
chuyển
hẳn
sang
gom
nguyên
liệu
cho
thương
lái
Trung
Quốc.
Vậy
phải
mất
hai
ngày
với
sự
giúp
đỡ
nhiệt
tình
của
Đội
Quản
lý
thị
trường
số
6,
chúng
tôi
mới
tiếp
cận
với
Cty
TNHH
Ngọc
Thủy,
DN
duy
nhất
thừa
nhận
hoạt
động
thu
mua
hải
sản
cho
thương
lái
Trung
Quốc.
Khi
chúng
tôi
đến,
Cty
Ngọc
Thủy
có
hai
xe
hàng
vừa
mới
về,
nhóm
công
nhân
xúm
lại
xé
từng
bao
nilon
bạch
tuộc
cho
vào
giỏ
đưa
đi
rửa.
Bà
Đào
Thị
Thủy,
chủ
DN
cho
biết,
số
nguyên
liệu
này
chỉ
cần
rửa
sơ
qua
là
cho
vào
hầm
cấp
đông,
đông
xong
xuất
liền.
Mỗi
ngày
phía
Trung
Quốc
đặt
mua
4-5
tấn.
Cách
thức
mua
bán
của
họ
là
ứng
trước
tiền
cọc
và
đặt
hàng,
khi
nào
chủ
vựa
gom
đủ
số
lượng
thì
gọi
điện
báo,
lập
tức
họ
cho
xe
xuống
chở
đi.
“Xuất
đi
đâu
chúng
tôi
không
biết,
miễn
sao
họ
thanh
toán
đầy
đủ
là
được”,
bà
Thủy
quả
quyết.
Bà
Thủy
còn
cho
biết,
thương
lái
Trung
Quốc
không
đứng
ra
thu
mua
mà
chỉ
thuê
nậu
vựa
lo
từ
A
đến
Z,
thế
nhưng
theo
nhiều
nguồn
tin
khác,
họ
thường
sang
và
ở
lại
ngay
trong
nhà
của
các
chủ
vựa
để
giám
sát
quá
trình
thu
mua
đóng
gói
và
sơ
chế
hải
sản.
Mấy
ngày
trước
đó,
cũng
với
sự
hướng
dẫn
của
Đội
quản
lý
thị
trường
số
6,
chúng
tôi
đã
giáp
mặt
một
thanh
niên
người
Trung
Quốc
đang
“cắm”
tại
cơ
sở
thu
mua
sơ
chế
hải
sản
Tú
Trinh
(xã
An
Ngãi,
huyện
Long
Điền).
Người
này
nói
được
chút
ít
tiếng
Việt
và
tự
xưng
là
A
Quân,
quê
ở
Hồ
Nam,
Trung
Quốc,
thường
xuyên
sang
VN
thu
mua
hải
sản
bằng
visa
du
lịch.
A
Quân
cho
biết,
anh
đã
làm
ăn
với
các
cơ
sở
thu
mua
hải
sản
được
ba
năm.
Cách
thức
mua
hàng
là
giao
cho
cơ
sở
người
Việt
đứng
ra
thu
mua
về
sơ
chế
rồi
mới
xuất
đi.
Ông
Trần
Văn
Quế
Quang,
chủ
cơ
sở
Tú
Trinh
cho
hay,
mỗi
tháng
ông
bán
cho
khách
hàng
Trung
Quốc
được
khoảng
30
tấn
cá
mắt
kiếng
đã
sơ
chế
và
phơi
khô.
“Cá
này
họ
đưa
về
bên
đó
rồi
chế
biến
lại
thành
nhiều
loại
thức
phẩm
khác
nhau”,
ông
Quang
nói.
Cái
lợi
trước
mắt
vànhững
câu
chuyện
“dở
khóc
dở
cười”
Theo
các
chủ
DN
chế
biến
hải
sản
và
Chi
cục
Quản
lý
thị
trường,
trên
địa
bàn
tỉnh
có
nhiều
chủ
vựa
cá
đứng
ra
gom
hàng
cho
thương
lái
Trung
Quốc.
Các
mặt
hàng
hải
sản
họ
thường
mua
gồm
các
loại
cá
thịt
trắng
để
làm
surimi,
bạch
tuộc,
mực
các
loại.
Thương
lái
Trung
Quốc
không
kén
chọn
hàng
chất
lượng
cao
như
các
DN
chế
biến
xuất
khẩu.
Đa
số
các
mặt
hàng
họ
thu
mua
đều
cao
hơn
giá
của
các
DN
chế
biến
hải
sản
từ
5.000
–
10.000
đồng/kg,
thậm
chí
các
loại
hàng
khô
họ
còn
mua
cao
hơn
đến
20.000
đồng/kg.
Như
vậy,
có
thể
hiểu
tại
sao
hiện
tượng
“chảy
máu”
nguyên
liệu
ngày
càng
trở
thành
vấn
nạn
khó
kiểm
soát.
Thời
gian
qua,
nhiều
địa
phương
ở
khu
vực
phía
Nam
đã
từng
xảy
ra
những
chuyện
“dở
khóc,
dở
cười”
và
những
hậu
quả
đáng
tiếc
trong
chuyện
làm
ăn
với
một
số
thương
lái
Trung
Quốc.
Còn
trên
địa
bàn
tỉnh
BR-VT,
chuyện
thua
thiệt
khi
mua
bán
hải
sản
với
thương
lái
Trung
Quốc
cũng
không
mới.
Vấn
đề
nghiêm
trọng
hơn
là
những
thiệt
hại
về
lâu
dài
khi
nguồn
nguyên
liệu
hải
sản
cạn
kiệt.
Việc
các
thương
lái
Trung
Quốc
đổ
xô
vào
các
địa
phương
ven
biển
để
thu
mua
nguyên
liệu
hải
sản
không
thể
không
cảnh
giác.
Bởi,
trên
thực
tế
đã
từng
xảy
ra
những
chuyện
“dở
khóc,
dở
cười”.
Câu
chuyện
của
ông
Nguyễn
Tuấn
Dũng,
chủ
DNTN
Hoàng
Thắng
Lợi,
ấp
An
Thạnh,
xã
An
Ngãi
(huyện
Long
Điền)
là
một
bài
học
cay
đắng
về
chuyện
làm
ăn
với
thương
lái
Trung
Quốc.
Ông
Dũng
kể,
từ
năm
1996
ông
bắt
đầu
thu
mua,
sơ
chế
các
loại
cá
khô
cho
một
thương
lái
Trung
Quốc.
Thời
gian
đầu,
họ
làm
ăn
rất
sòng
phẳng,
hàng
lên
xe
là
thanh
toán
tiền
mặt
ngay.
Giá
mua
hàng
của
thương
lái
Trung
Quốc
rất
cao,
có
những
mặt
hàng
cao
gấp
đôi
so
với
giá
nội
địa.
Đến
năm
2005,
khi
hai
bên
đã
tạo
được
mối
quan
hệ
thân
tín,
thì
phía
đối
tác
đột
ngột
yêu
cầu
xuất
một
lúc
ba
chuyến
hàng
với
tổng
sản
lượng
hơn
22
tấn.
Ông
Dũng
vét
hết
vốn
liếng
đập
vào
chuyến
hàng
này
với
hi
vọng
kiếm
được
khoản
lời
kha
khá.
Thế
nhưng,
không
ngờ
xuất
hàng
xong,
phía
đối
tác
“một
đi
không
trở
lại”
và
cũng
không
để
lại
dấu
tích
gì.
Cú
lừa
này
khiến
ông
kiệt
quệ
vì
bị
mất
trắng
1
tỉ
đồng.
Một
chủ
DN
chuyên
mua
bán
hải
sản
tại
TP
Vũng
Tàu
(đề
nghị
giấu
tên)
cho
biết,
vài
năm
trước
làm
ăn
với
thương
lái
Trung
Quốc
ông
cũng
bị
một
vố
rất
đau.
“Đang
xuất
hàng
ngon
trớn,
bỗng
dưng
phía
đối
tác
yêu
cầu
tăng
sản
lượng
gấp
đôi,
khi
chuyến
hàng
này
ra
tới
cửa
khẩu
thì
họ
kiểm
tra
hàng
hóa
rồi
“chê
ỏng
chê
eo”,
buộc
tôi
phải
hạ
giá
bán.
Đến
nước
này
nếu
không
bán
thì
biết
đưa
hàng
đi
đâu,
để
lâu
thì
nguyên
liệu
hư
hỏng,
nên
tôi
đành
bấm
gan
chịu
lỗ.
Từ
đó
đến
nay
tôi
“cạch”
luôn
chuyện
làm
ăn
với
thương
lái
Trung
Quốc”
-
chủ
DN
này
chia
sẻ.
Theo
phản
ánh
của
Chi
cục
Quản
lý
thị
trường
tỉnh,
trong
năm
2011,
trên
địa
bàn
huyện
Long
Điền
đã
có
một
số
nậu
vựa
bị
thương
lái
Trung
Quốc
dùng
chiêu
lừa
tương
tự
khiến
họ
trở
nên
điêu
đứng.
Như
vậy,
việc
thương
lái
Trung
Quốc
ồ
ạt
thu
gom
nguyên
liệu
đưa
về
nước
chế
biến
về
lâu
dài
không
những
gây
“chảy
máu”
nguồn
nguyên
liệu,
mà
còn
làm
mất
thị
trường
xuất
khẩu
chủ
lực
của
tỉnh.
Còn
trường
hợp
xuất
hải
sản
dưới
dạng
thô
(mới
qua
sơ
chế)
cho
dù
có
đầy
đủ
các
chứng
từ
hợp
pháp
cũng
là
phương
thức
làm
ăn
cần
hạn
chế,
vì
tiêu
tốn
nhiều
nguyên
liệu,
giá
trị
gia
tăng
thấp
và
để
lại
vấn
nạn
ô
nhiễm
môi
trường
nghiêm
trọng
bởi
tại
các
cơ
sở
sơ
chế
nguyên
liệu
hải
sản
gần
các
cảng
cá,
hầu
như
không
có
nơi
nào
đầu
tư
xây
dựng
hệ
thống
xử
lý
nước
thải.
Người
dân
sống
gần
các
cơ
sở
này
luôn
phải
chịu
đựng
mùi
hôi
thối
bốc
lên
thường
xuyên,
đặc
biệt
là
vào
những
ngày
mưa
bão.