Những
khoản
lỗ
mà
EVN
gánh
chịu
không
chỉ
đến
từ
điện,
viễn
thông
mà
có
sự
đóng
góp
của
hầu
hết
các
ngành
tay
trái
mà
tập
đoàn
này
đầu
tư.
Khó
có
thể
nói
tất
cả
những
vấn
đề
mà
EVN
đang
đối
mặt
đều
là
trách
nhiệm
của
ông
Đào
Văn
Hưng,
nhưng
còn
rất
nhiều
việc
phải
làm
quanh
tập
đoàn
nhà
nước
đã
quá
nhiều
năm
quen
với
thua
lỗ
này.
Những
con
số
nghìn
tỷ
"giật
mình"
Điệp
khúc
lỗ
của
EVN
không
còn
là
chuyện
lạ
trong
thời
gian
qua.
Năm
2010,
kết
quả
kiểm
toán
báo
cáo
tài
chính
của
tập
đoàn
này
cho
thấy
lỗ
trong
sản
xuất
kinh
doanh
lên
tới
8.400
tỷ
đồng.
Nếu
tính
cả
lỗ
vì
chênh
lệch
tỷ
giá
tới
trên
17.000
tỷ
đồng
thì
cả
năm
2010
EVN
cán
mốc
lỗ
hơn
25.000
tỷ.
Năm
vừa
qua,
mặc
dù
giá
điện
đã
tăng,
áp
lực
lỗ
từ
điện
giảm
mạnh
nhưng
tập
đoàn
này
vẫn
lỗ
trên
3.500
tỷ
đồng.
Những
khoản
lỗ
chồng
chất
này
khiến
hình
ảnh
của
EVN
trong
công
chúng
trở
nên
thiếu
đẹp
đẽ
khi
trên
bất
kỳ
diễn
đàn
nào
cũng
thấy
việc
EVN
bị
đòi
nợ.
Tính
đến
31/12/2011,
nợ
phải
trả
của
tập
đoàn
này
lên
tới
gần
240.000
tỷ
đồng,
cao
gấp
4,22
lần
vốn
chủ
sở
hữu,
vượt
gần
1,5
lần
so
với
mức
giới
hạn
cho
phép
của
Chính
phủ.
Mặc
dù
lãnh
đạo
EVN
luôn
đổ
lỗi
những
cọc
lỗ,
cọc
nợ
cho
cơ
chế
vì
phải
giữ
giá
điện
ở
mức
thấp
hơn
chi
phí
trong
bài
toán
chung
ổn
định
vĩ
mô,
nhưng
cũng
không
thể
phủ
nhận
EVN
đã
mang
hàng
nghìn
tỷ
đồng
đầu
tư
ra
ngoài
ngành
và
đổi
lại
là
những
khoản
lỗ.
Kết
quả
kiểm
toán
cho
thấy,
đến
hết
năm
2010
các
khoản
đầu
tư
tài
chính
dài
hạn
của
EVN
lên
tới
50.000
tỷ,
nhưng
lợi
nhuận
thu
về
từ
khoản
đầu
tư
này
chỉ
là...
540
tỷ
đồng.
Nói
cách
khác,
EVN
bỏ
100
đồng
đầu
tư,
thì
chỉ
thu
lợi
1
đồng.
Nói
cách
khác
nữa,
nếu
đem
số
tiền
này
bỏ
vào
ngân
hàng
thì
thu
lãi
cao
hơn
gấp
nhiều
lần.
Điển
hình
cho
thất
bại
trong
kinh
doanh
của
EVN
chính
là
EVN
Telecom.
Năm
2005,
EVN
bỏ
ra
3.000
tỷ
để
xây
dựng
mạng
CDMA,
với
tham
vọng
tranh
giành
miếng
bánh
thị
phần
viễn
thông
vốn
không
ngừng
mở
rộng
và
mang
lại
siêu
lợi
nhuận
vào
thời
điểm
đó.
Tuy
nhiên,
những
gì
mà
EVN
thu
được
từ
viễn
thông
chỉ
là
lỗ
và
nợ.
Năm
2011,
EVN
Telecom
chỉ
đạt
hơn
60%
kế
hoạch
doanh
thu,
tăng
trưởng
10%
thuê
bao
(theo
báo
cáo
là
đạt
xấp
xỉ
5
triệu
khách
hàng).
Trước
đó,
năm
2010
EVN
Telecom
cũng
lỗ
hơn
1.000
tỷ
đồng,
và
cõng
số
nợ
phải
trả
lên
tới
7.760
tỷ
đồng,
vượt
hơn
5
lần
so
với
vốn
chủ
sở
hữu.
Sẽ
tệ
hơn
nếu
biết
một
số
năm
trước
EVN
Telecom
cũng
lỗ,
nhưng
khoản
lỗ
này
được
phân
chia
cho
các
công
ty
con
kinh
doanh
điện.
Giấc
mộng
viễn
thông
của
EVN
chính
thức
bị
chặn
đứng
bằng
việc
bàn
giao
toàn
bộ
EVN
Telecom
cho
Viettel
cuối
năm
vừa
qua.
Đến
nay,
sau
tất
cả
những
lình
xình
với
khoản
đặt
cọc
trên
700
tỷ
của
FPT
và
thương
hiệu
bị
đánh
mất
hoàn
toàn,
website
của
EVN
Telecom
cũng
bị
xóa
sổ.
Những
khoản
lỗ
mà
EVN
gánh
chịu
không
chỉ
đến
từ
điện,
viễn
thông
mà
có
sự
đóng
góp
của
hầu
hết
các
ngành
tay
trái
mà
tập
đoàn
này
đầu
tư.
Cụ
thể,
các
công
ty
tài
chính,
chứng
khoán,
ngân
hàng,
bất
động
sản
liên
quan
đến
EVN
đều
hoạt
động
chật
vật.
Quá
nhiều
việc
phải
làm
Không
thể
đổ
hết
trách
nhiệm
thua
lỗ
của
EVN
lên
ông
Chủ
tịch
Đào
Văn
Hưng,
cũng
không
thể
nói
EVN
đã
đi
quá
xa
trong
đầu
tư
trái
ngành,
nhưng
có
một
sự
thật
là
tập
đoàn
này
đã
"nướng"
quá
nhiều
tiền
để
mang
lại
những
giá
trị
chưa
tương
xứng.
Trong
giai
đoạn
trước
năm
2007,
khi
chưa
có
quy
định
về
giới
hạn
đầu
tư
ngoài
ngành
của
các
tập
đoàn
nhà
nước,
EVN
là
tập
đoàn
mạnh
tay
làm
ăn
trái
ngành,
chỉ
sau
Tập
đoàn
Dầu
khí
quốc
gia
Việt
Nam
và
Tập
đoàn
Cao
su
Việt
Nam.
Sức
hút
của
những
ngành
thịnh
vượng
trong
thời
gian
đó
như
ngân
hàng,
bất
động
sản,
chứng
khoán...
khiến
EVN
không
thể
làm
khán
giả
khi
các
tập
đoàn,
tổng
công
ty
nhà
nước
đều
có
tham
vọng
trở
thành
tập
đoàn
kinh
tế
đa
ngành.
Đến
nay,
vốn
đầu
tư
ngoài
ngành
của
EVN
là
2.100
tỷ
đồng.
Tuy
nhiên,
sự
đi
đầu
nóng
sốt
đó
cộng
với
hiệu
quả
đì
đẹt
khiến
EVN
một
lần
nữa
trở
thành
đơn
vị
đi
đầu
trong
chủ
trương
tái
cấu
trúc
đầu
tư
và
sắp
xếp
lại
các
tập
đoàn
nhà
nước.
Thông
điệp
mà
EVN
nhận
được
là
rất
rõ
ràng:
khẩn
trương
thoái
vốn
đầu
tư
ngoài
ngành,
tăng
hiệu
quả
sản
xuất
kinh
doanh
và
minh
bạch
hóa
cơ
cấu
giá
thành
điện
để
dần
đi
vào
cơ
chế
thị
trường
và
đảm
bảo
giá
thành
đủ
bù
đắp
chi
phí.
Năm
2012
mở
màn
bằng
việc
chính
thức
bàn
giao
EVN
Telecom
cho
Viettel,
trả
đủ
708
tỷ
đồng
đặt
cọc
cho
FPT.
Trong
những
ngày
cuối
cùng
của
năm
2011,
EVN
cũng
phải
giảm
5%
cổ
phần
tại
ABBank,
dù
vẫn
giữ
20%
cổ
phần
và
là
cổ
đông
chiến
lược
của
ngân
hàng
này
trong
năm
2012.
Trong
hội
nghị
tổng
kết
hoạt
động
sản
xuất,
kinh
doanh
năm
2011,
lãnh
đạo
EVN
cũng
khẳng
định
sẽ
tái
cấu
trúc
toàn
bộ
tập
đoàn,
tiếp
tục
thoái
vốn
trong
các
lĩnh
vực
bất
động
sản,
chứng
khoán
trong
năm
2012
để
tập
trung
vào
điện
sau
khi
không
đạt
sản
lượng
theo
kế
hoạch
năm
2011.
Đồng
thời,
một
nhiệm
vụ
tưởng
như
đơn
giản
là
tiết
giảm
5%
hao
tổn
điện
năng
cũng
được
coi
là
thách
thức
với
EVN,
khi
kết
quả
kiểm
toán
cho
thấy
mức
tổn
thất
này
của
năm
2010
lên
tới
gần
9.700
triệu
kWWh,
chiểm
tỷ
lệ
10,15%
và
tăng
0,58%
so
với
năm
2009.
Mặc
dù
chưa
có
kết
quả
kiểm
điểm
trách
nhiệm
nguyên
Chủ
tịch
Đào
Văn
Hưng,
nhưng
việc
Thủ
tướng
quyết
định
miễn
nhiệm
ông
này
cùng
với
thời
điểm
sắp
công
bố
kết
quả
thanh
tra
lương
bổng
và
chỉ
lệnh
tái
cấu
trúc
được
thực
hiện
ráo
riết
có
thể
được
coi
là
động
thái
đủ
mạnh
mẽ
thể
hiện
quyết
tâm
của
Chính
phủ.
Trước
đó,
Bộ
trưởng
Tài
chính
Vương
Đình
Huệ
khi
trao
đổi
với
báo
chí
cũng
cho
biết
năm
2012
Thanh
tra
Chính
phủ
sẽ
thanh
tra
toàn
diện
tập
đoàn
này.
Chủ
trương,
kế
hoạch,
lộ
trình
và
những
bài
toàn
và
cả
sự
thuận
lợi
về
cơ
chế
khi
cho
phép
tăng
giá
điện
đều
đã
mở
ra
đối
với
EVN.
Bài
học
nhãn
tiền
từ
mô
hình
tập
đoàn
kinh
tế
nhà
nước
và
cách
chi
tiêu
tiền
nhà
nước
cũng
không
phải
không
có.
Điều
còn
lại
là
sự
chờ
đợi
kết
quả
từ
những
việc
làm,
để
hoặc
EVN
tìm
lại
vị
thế
của
một
tập
đoàn
xương
sống
của
đất
nước,
hoặc
tiếp
tục
bị
coi
là
một
cỗ
máy
xay
tiền
thuế
của
nhân
dân.