Giữa
muôn
trùng
vây
các
hiệp
định
mậu
dịch
tự
do,
các
doanh
nghiệp,
nhất
là
doanh
nghiệp
nhỏ
và
vừa,
phải
biết
tận
dụng
lợi
thế
sẵn
có
và
làm
khác,
nghĩ
khác,
mới
có
thể
tồn
tại
trước
cuộc
sàng
lọc
nghiệt
ngã,
theo
ông
Phạm
Minh
Thiện
-
Giám
đốc
điều
hành
DNTN
Cỏ
May
ở
Đồng
Tháp.
Ảnh:
Internet
PV:
Hiện
tại,
rất
nhiều
hiệp
định
thương
mại
tự
do
(FTA)
sắp
và
đã
có
hiệu
lực,
ta
không
cần
đi
ra
biển
lớn
nữa
mà
nước
biển
đã
tràn
vào
tận
nhà,
tâm
trạng
của
ông
lo
lắng
hay
vui
mừng?
Ông
Phạm
Minh
Thiện: Tôi
cho
rằng,
hội
nhập
lúc
nào
cũng
hai
chiều,
một
là
hội
nhập
ra
bên
ngoài
và
hai
là
từ
bên
ngoài
hội
nhập
vào.
Ở
góc
độ
cá
nhân,
tôi
nhìn
hướng
tích
cực
nhiều
hơn.
Thứ
nhất,
khi
hội
nhập
hàng
hóa
của
ta
có
nhiều
cơ
hội
ra
bên
ngoài,
tiếp
cận
với
thị
trường
thế
giới
nhiều
hơn.
Hai
là
khi
hội
nhập
từ
chiều
ngoài
vào
trong,
doanh
nghiệp
nước
ngoài
mạnh,
họ
sẽ
mang
vào
những
sản
phẩm
tốt
hơn,
giá
trị
mới
hơn,
nên
doanh
nghiệp
Việt
phải
tự
hoàn
thiện
mình
để
có
thể
hòa
nhập
trong
xu
hướng
đó.
Tôi
cho
rằng
người
tiêu
dùng
Việt
Nam
được
hưởng
lợi
nhất
từ
sự
cạnh
tranh,
phấn
đấu
giữa
doanh
nghiệp
trong
nước
và
ngoài
nước.
Là
một
doanh
nghiệp
nhỏ
và
vừa
tại
khu
vực
ĐBSCL,
ông
chuẩn
bị
như
thế
nào
để
đối
phó
với
chiều
đến
của
hàng
hóa
nước
ngoài
như
thế
nào?
Rõ
ràng
khi
hội
nhập,
các
doanh
nghiệp
đầu
tư
trực
tiếp
nước
ngoài
(FDI)
hơn
chúng
ta
rất
nhiều
về
trình
độ,
năng
lực
quản
trị,
khoa
học
công
nghệ,
tài
chính…
Để
có
thể
sống
được
trong
hoàn
cảnh
này,
chúng
tôi
không
được
phép
có
những
lỗi
sơ
sài.
Mặt
khác,
phải
“gạch
đầu
dòng”
được
những
lợi
thế
của
mình
để
khai
thác
và
tồn
tại.
Với
Cỏ
May,
ông
khai
thác
những
"gạch
đầu
dòng"
như
thế
nào?
Cỏ
May
hoạt
động
trên
nhiều
lĩnh
vực.
Lấy
ví
dụ
như
mảng
mảng
thức
ăn
chăn
nuôi
thì
các
lợi
thế
gạch
đầu
dòng
của
chúng
tôi
là
địa
lý,
vùng
nguyên
liệu,
vùng
tiêu
thụ,
chi
phí,
thị
trường…
Ví
dụ,
chúng
tôi
hoạt
động
trong
lĩnh
vực
thức
ăn
cá
tra,
doanh
nghiệp
đặt
tại
Đồng
Tháp,
một
vùng
trọng
điểm
về
lúa
gạo,
có
lợi
thế
về
nguyên
liệu
cho
thức
ăn
là
cám,
tấm…
Do
đó,
sản
xuất,
tiêu
thụ
bằng
nguồn
nguyên
liệu
tại
chỗ
chính
là
lợi
thế
và
sẽ
bảo
đảm
được
giá
thành
thấp
nhất,
độ
tươi
của
nguyên
liệu
tốt
nhất,
và
thị
trường
tiêu
thụ.
Nhưng
thị
trường
thức
ăn
chăn
nuôi
đang
chứng
kiến
sự
làm
mưa
làm
gió
của
các
doanh
nghiệp
FDI?
Trong
lĩnh
vực
thức
ăn
gia
súc,
gia
cầm
doanh
nghiệp
ngoại
đang
chiếm
ưu
thế
rất
lớn
và
càng
ngày
một
rõ
hơn.
Nhưng
trong
lĩnh
vực
thức
ăn
cho
cá
tra,
các
doanh
nghiệp
ngoại
đang
thất
thế
so
với
doanh
nghiệp
nội.
Hiện
nay
doanh
nghiệp
nội
chiếm
thị
phần
thức
ăn
cho
cá
tra
tương
đương
với
thị
phần
gia
súc
gia
cầm
mà
doanh
nghiệp
ngoại
đang
chiếm.
Cá
tra
là
một
giống
nuôi
tương
đối
lạ
so
với
thế
giới
nên
giữa
doanh
nghiệp
nội
và
ngoại
sự
am
hiểu
về
dinh
dưỡng
là
như
nhau.
Trong
trường
hợp
đó
chất
lượng
nguồn
nguyên
liệu
quan
trọng
hơn
trình
độ
khoa
học
kỹ
thuật,
do
vậy
phải
khai
thác
tốt
các
lợi
thế
của
mình
để
tồn
tại
và
phát
triển.
Vì
sao
doanh
nghiệp
nội
tạo
được
ưu
thế
lớn
như
thế
trong
thức
ăn
chăn
nuôi
cho
cá
tra,
trong
khi
các
ngành
khác
thì
ngược
lại?
Thứ
nhất,
chi
phí
quản
lý
sản
xuất.
Anh
từ
nước
ngoài
đến
mọi
chi
phí
đều
tính
bằng
USD,
trong
khi
doanh
nghiệp
Việt
thì
tính
bằng
Việt
Nam
đồng.
Thứ
2
là
trình
độ
khoa
học
kỹ
thuật,
độ
am
hiểu
với
con
cá
tra
là
như
nhau.
Thứ
3
là
lợi
thế
về
địa
lý.
Ba
doanh
nghiệp
sản
xuất
thức
ăn
thương
mại
như
Con
Cò,
Việt
Thắng,
Cỏ
May
đều
nằm
tại
các
vùng
trọng
điểm
về
lúa
gạo
và
trọng
điểm
ở
những
vùng
nuôi
cá
tra,
cho
nên
sản
xuất
tại
chỗ
và
tiêu
thụ
tại
chỗ,
đó
là
những
lợi
thế
rất
lớn.
Các
lợi
thế
khác
như
trình
độ
khoa
học
kỹ
thuật,
hay
tạo
ra
sự
khác
biệt
có
quan
trọng
cho
doanh
nghiệp
vùng
ĐBSCL
trong
cạnh
tranh
hay
không?
Sản
phẩm
công
nghiệp
nông
thôn
tiêu
biểu
của
Đồng
Tháp.
Ảnh:
HL
Rõ
ràng
hội
nhập
mang
lại
rất
nhiều
áp
lực.
Về
vốn,
chúng
ta
không
bằng
họ.
Về
trình
độ
khoa
học
kỹ
thuật,
năng
lực
quản
trị
cũng
thua
kém…
Cho
nên
tôi
nghĩ
hội
nhập
là
sự
sàng
lọc
nghiệt
ngã.
Qua
đó
những
người
còn
sót
lại
sau
đó
sẽ
lớn
lên
và
thậm
chí
có
thể
ra
vươn
ra
thị
trường
nước
ngoài.
Nhưng
ngược
lại
những
doanh
nghiệp
không
có
sự
chuẩn
bị
tốt
thì
rất
nhiều
khả
năng
phải
chia
tay
cuộc
chơi.
Vậy
mình
nên
đứng
một
mình
để
tạo
nên
sự
khác
biệt
hay
liên
kết
để
tạo
ra
một
chuỗi
sức
mạnh
tổng
thể?
Tôi
cho
rằng,
liên
kết
là
một
giải
pháp
hay,
và
có
thể
liên
kết
dọc
hay
ngang.
Vấn
đề
cơ
bản
của
liên
kết
phải
là
lợi
ích,
nếu
người
ta
nhìn
thấy
lợi
ích
thì
họ
sẽ
làm.
Chẳng
hạn,
về
liên
kết
dọc
và
chuỗi,
Cỏ
May
tham
gia
mảng
thức
ăn
gia
súc
gia
cầm.
Đặc
thù
của
người
chăn
nuôi
Việt
Nam
là
nhỏ
lẻ,
vì
thế
chi
phí
đầu
vào
tăng,
đầu
ra
khó
khăn,
chi
phí
trung
gian
cao…
Nếu
chúng
ta
liên
kết
được
nhà
chăn
nuôi,
nhà
tiêu
thụ
và
nhà
cung
cấp
thức
ăn,
hay
những
nhà
cung
cấp
thuốc
thú
y
thì
sẽ
thành
công.
Ông
có
thể
cho
một
ví
dụ
minh
họa?
Tôi
từng
nói
với
các
bà
con
nuôi
vịt
là
các
hộ
chăn
nuôi
hãy
tập
hợp
lại
với
nhau.
Thay
vì
mỗi
hộ
nuôi
từ
1.000
–
2.000
con
thì
chi
phí
rất
cao,
nhưng
nếu
bà
con
liên
kết
lại
đẩy
tổng
đàn
lên
khoảng
50.000
–
70.000
con,
ngay
lập
tức
Cỏ
May
sẽ
giảm
giá
khoảng
10%
thức
ăn
chăn
nuôi
cho
bà
con.
Việc
liên
kết
này
giúp
nông
dân
bỏ
được
các
chi
phí
trung
gian.
Tổng
đàn
lớn
còn
giúp
việc
mua
thức
ăn
được
rẻ,
mua
thuốc
thú
y
với
giá
sỉ…Ngoài
ra,
những
nhà
sản
xuất
thức
ăn
hoặc
thuốc
thú
y
rất
muốn
hỗ
trợ
các
hộ
nuôi,
thông
qua
ban
điều
hành
của
các
hộ
họ
sẽ
cử
kỹ
sư,
chuyên
gia
xuống
hỗ
trợ.
Vấn
đề
nữa
là
đầu
ra,
như
bà
con
nói
có
con
heo
hay
mấy
trăm
trứng
vịt
muốn
bán,
như
thế
rất
khó
vì
thương
lái
phải
đi
gom
từng
người.
Thay
vì
như
thế,
ban
điều
hành
nói
tôi
có
20.000
trứng
vịt
và
mấy
trăm
con
heo
thì
sẽ
có
nhà
tiêu
thụ
lớn
đến
đặt
vấn
đề.
Và
như
thế
đầu
ra
ổn
định
và
bán
được
giá.
Liên
kết
giống
như
một
câu
chuyện
"biết
rồi,
khổ
lắm,
nói
mãi"
và
trong
thực
tế
thì
các
"nhà"
liên
kết
với
nhau
bất
thành,
và
lại
đi
cạnh
tranh
nhau?
Ảnh:
Trần
Quỳnh
Bản
chất
của
liên
kết
là
lợi
ích,
khi
chúng
ta
đưa
ra
những
đề
xuất
mang
tính
lợi
ích
thiết
thực
tôi
nghĩ
bà
con
sẽ
tin
và
thực
hiện.
Câu
chuyện
thay
vì
liên
kết
lại
quay
ra
cạnh
tranh
nhau
tôi
nghĩ
đó
là
liên
kết
ngang,
giữa
doanh
nghiệp
cùng
ngành
với
nhau.
Tôi
cho
rằng
vấn
đề
là
không
tin
nhau
nên
dẫn
đến
điều
đó.
Nếu
đã
tin
nhau,
cùng
ngành
hay
không
cùng
ngành
cũng
liên
kết
được.
Như
các
nhà
sản
xuất
thức
ăn
chăn
nuôi
nội
địa
ngồi
lại
với
nhau,
khi
một
người
muốn
nhập
5
tấn
hàng,
người
thứ
2
cũng
5
tấn
và
người
thứ
3
cũng
thế.
Vậy
khi
liên
kết
lại,
họ
có
thể
thể
ký
một
hợp
đồng
nhập
mấy
chục
ngàn
tấn
với
giá
rẻ
hơn
nhiều.
Và
Cỏ
May
đang
làm
điều
đó?
Ở
Cỏ
May,
có
4
đơn
vị
thành
viên
hoạt
động
có
liên
kết
mật
thiết
với
nhau,
như
giữa
bao
bì,
thức
ăn,
gạo…
đây
là
những
đơn
vị
hoạt
động
khác
ngành
và
độc
lập
nhưng
có
chung
một
chủ
sở
hữu
nên
chia
sẻ
những
giá
trị
cho
nhau,
đó
cũng
là
một
sự
liên
kết.
Xin
cảm
ơn
ông!
Trần
Quỳnh
(ghi)