“Như
đi
xuồng
từ
quê
lên
chợ
tỉnh”
là
cách
nói
ví
von
của
Tiến
sỹ
Nguyễn
Phú
Son
khi
nhìn
lại
hành
trình
sáu
năm
phát
triển
của
nông
đặc
sản
–
làng
nghề.
Từ
những
sản
phẩm
quê
mùa,
chưa
chăm
chút
về
hình
thức
nay
sản
phẩm
làng
nghề
đã
“lột
xác”,
từng
bước
chinh
phục
các
kênh
thị
trường.
Đặc
biệt,
nhiều
sản
phẩm
đã
xuất
khẩu
sang
thị
trường
nước
ngoài.
Chiếc
áo
mới
cho
đặc
sản
làng
nghề
Đặc
sản
làng
nghề tại
Hội
chợ
HVNCLC
An
Giang
2013
Gặp
lại
các
doanh
nghiệp,
cơ
sở
đặc
sản
làng
nghề
một
số
tỉnh
ĐBSCL
tại
buổi
tọa
đàm
“Trao
đổi
kinh
nghiệm
phát
triển
sản
phẩm
và
thị
trường”
(diễn
ra
tại
An
Giang
ngày
19.3
trong
khuôn
khổ
Hội
chợ
HVNCLC),
ai
nấy
cũng
hân
hoan.
Chủ
thương
hiệu
bột
bần
Thủy
Tiên,
cô
Tư
Cúc
(cù
lao
Long
Trị,
xã
Long
Đức,
TP.
Trà
Vinh)
cho
biết,
lúc
đầu,
khi
được
Chủ
nhiệm
CLB
Hỗ
trợ
nông
gia
là
nhà
báo
Hoàng
Tuyên
hối
thúc
sản
xuất
nhiều
bột
bần
để
tham
gia
thị
trường,
cô
chỉ
ậm
ừ,
làm
cho
có
vì
không
nghĩ
tới
chuyện
dân
Sài
Gòn
lại
ăn
cái
món
quê
mùa
này.
Nhưng
không
ngờ
bây
giờ
lại
hiệu
quả
dữ
vậy.
Sản
lượng
từ
1.000
hũ
bột
bần/tháng
(tương
đương
350kg)
tăng
vèo
lên
3-5
tấn/tháng
trong
năm
2012.
Chỉ
riêng
ba
tháng
đầu
năm
2013,
cơ
sở
Tư
Cúc
đã
bán
được
15
tấn
sản
phẩm.
Cô
tư
cười
rạng
rỡ:
“Không
chỉ
vào
siêu
thị
Co.op
Mart
mà
tui
còn
xuất
khẩu
sang
Úc,
Canada.
Mấy
hôm
rày,
bên
Hàn
Quốc
cũng
gọi
điện
đặt
hàng.
Thiệt,
có
nằm
mơ
cũng
không
nghĩ
đến
ngày
này…”
Cô
Tư
Cúc
(bìa
trái)
mang
bột
bần
đi
đấu
xảo
ẩm
thực
ĐBSCL
“Qua
một
vòng
tìm
hiểu
các
cơ
sở
làng
nghề,
tôi
thấy
đặc
điểm
chung
của
họ
là
sự
năng
động,
thấy
gì
làm
được
là
làm.
Họ
cùng
chia
sẻ
thông
tin
và
hỗ
trợ
nhau
về
thị
trường.
Đó
là
tín
hiệu
tốt
cho
phát
triển
đặc
sản
làng
nghề”.
Bà
Hồ
Thị
Kim
Thoa
Thứ
trưởng
Bộ
Công
Thương |
Cách
nói
của
cô
làm
người
viết
nhớ
đến
nhân
vật
Dượng
Năm
của
tác
giả
Phạm
Văn
Trung
(người
về
Nhất
cuộc
thi
viết
“cảm
xúc
về
hàng
Việt,
đặc
sản
Việt
với
cái
Tết
cổ
truyền
của
dân
tộc”)
với
suy
nghĩ
“quá
quởn”:
Làm
sao
để
bột
bần,
nước
mắm
rươi
thành
thương
hiệu
nổi
tiếng?
Cũng
với
khát
khao
đưa
đặc
sản
làng
nghề
vượt
qua
khỏi
ao
làng,
không
chỉ
bột
bần,
nước
mắm
rươi
mà
chả
hoa
Năm
Thụy,
bánh
tét
Trà
Cuôn
–
thượng
hiệu
Hai
Lý
(Trà
Vinh),
bánh
tét
Chín
Cẩm
(Cần
Thơ),
mắm
Bà
Giáo
Khỏe
–
55555
(An
Giang)…
đã
mở
rộng
quy
mô
sản
xuất,
đưa
hàng
đến
nhiều
kênh
phân
phối
của
thị
trường.
“Lúc
trước,
làm
vài
chục
cây
chả
hoa
bán
cả
tháng
trời
chưa
hết.
Bây
giờ,
mỗi
ngày
làm
cả
ngàn
cây
vẫn
không
đáp
ứng
được
thị
trường.
Phải
tăng
ca
ban
đêm,
nhân
công
ai
cũng
oải”,
anh
Nguyễn
Trường
Chinh
–
chủ
cơ
sở
chả
hoa
Năm
Thụy
–
cho
biết.
Riêng
cơ
sở
bánh
tét
Hai
Lý
ngày
thường
bán
500
đòn.
Tết
Nguyên
đán
vừa
qua,
cơ
sở
nhận
cung
cấp
10.000
đòn/ngày,
suốt
10
ngày
liên
tục,
giúp
tạo
công
ăn
việc
làm
cho
khá
nhiều
hộ
dân
cùng
ấp.
Một
trong
những
bí
quyết
đơn
giản
để
hàng
đặc
sản
đi
xa,
chính
là
việc
đầu
tư
cho
bao
bì.
Anh
Nguyễn
Phụng
Hoàng
-
chủ
cơ
sở
Mắm
Bà
Giáo
Khỏe
–
55555
học
được
điều
này
sau
nhiều
lần
trầy
trật
đưa
hàng
vào
siêu
thị
và
xuất
khẩu.
Đến
nay,
công
nhân
của
anh
đều
phải
đều
phải
chú
trọng
đến
việc
sắp
từng
con
mắm
vào
hộp,
túi
ni-lông
tạo
sự
bắt
mắt.
Anh
còn
cho
biết,
do
nguồn
hàng
từ
thiên
nhiên
ngày
càng
khan
hiếm,
nên
việc
liên
kết
nguyên
liệu
và
tổ
chức
đơn
vị
vệ
tinh
là
hết
sức
quan
trọng:
“Tôi
chấp
nhận
giá
cao
khi
thu
mua
nguyên
liệu
nhưng
phải
“đủ
chuẩn”,
giao
đúng
hẹn
để
đáp
ứng
nhu
cầu
sản
xuất
và
cam
kết
của
doanh
nghiệp
với
đối
tác…”.
Cơ
hội
thị
trường
Nhìn
lại
06
năm
hỗ
trợ
phát
triển
đặc
sản
làng
nghề
của
Hội
DN
HVNCLC.
Tiến
sỹ
Nguyễn
Phú
Son,
Khoa
Kinh
tế
&
QTKD
–
Đại
học
Cần
Thơ,
cho
biết
các
CLB
đặc
sản
làng
nghề
khi
nhận
được
nhiều
sự
hỗ
trợ
của
Hội
và
địa
phương
đã
trang
bị
được
những
phần
mềm
trong
kinh
doanh:
Kiến
thức
tiếp
thị,
kỹ
năng
bán
hàng…
Đặc
biệt,
có
bước
tiến
đáng
kể
về
bao
bì,
mẫu
mã,
tạo
được
sức
cạnh
tranh.
Theo
ông,
riêng
Trà
Vinh
có
cách
làm
hay
vì
cán
bộ
chức
năng
như
Trung
tâm
Khuyến
Công,
Sở
Công
thương
dám
dấn
thân,
lắng
nghe
dân
nói
để
gỡ
khó
cho
sản
phẩm
làng
nghề
bên
cạnh
“vốn
mồi”
để
thay
đổi
công
nghệ,
thiết
bị.
Cách
làm
này
đã
kích
thích
làng
nghề
phát
triển.
Tuy
nhiên,
Tiến
sỹ
cũng
còn
những
băn
khoăn:
“Sự
liên
kết
giữa
các
làng
nghề
hiện
nay
chưa
tốt.
Nếu
tham
gia
thị
trường
lớn
hơn
thì
không
đủ
khả
năng
đáp
ứng
vì
xuất
phát
từ
sản
xuất
quy
mô
nhỏ…”.
Hiện
nay,
ngoài
CLB
đặc
sản
Trà
Vinh
có
sự
liên
kết,
hỗ
trợ
trong
sản
xuất,
kinh
doanh,
tiếp
thị…
thì
các
cơ
sở
khác
chỉ
làm
đơn
lẻ,
không
có
đầu
mối
để
liên
kết.
Thậm
chí
một
số
cơ
sở
còn
sợ
lộ
“bí
quyết
gia
truyền”
chưa
chịu
liên
kết
để
mở
rộng
sản
xuất.
Đặc
sản
làng
nghề
được
bày
thành
bàn
tiệc
mời
tiểu
thương
dùng
thử
Sự
quan
tâm
của
Tiến
sỹ
Nguyễn
Phú
Son
cũng
chính
là
cái
khó
khi
Hội
DN
HVNCLC
tiếp
tục
thực
hiện
chương
trình
hỗ
trợ
nông
đặc
sản-làng
nghề
năm
2013.
Theo
bà
Vũ
Kim
Hạnh,
Chủ
tịch
Hội
DN
HVNCLC,
2013
là
năm
để
tận
dụng
cơ
hội
thị
trường
của
tất
cả
các
kênh
phân
phối
cho
chương
trình
hỗ
trợ
doanh
nghiệp
nhỏ
(trong
đó
có
cơ
sở
nông
đặc
sản-làng
nghề)
bán
hàng
cho
siêu
thị.
Bán
ở
đây
là
bán
trực
tiếp
chứ
không
qua
trung
gian
hay
trở
thành
nhãn
hàng
riêng
của
siêu
thị.
“Biết
trước
những
khó
khăn
này,
chúng
tôi
đã
thành
lập
Trung
tâm
LSA
chuyên
tư
vấn
và
huấn
luyện
bán
hàng;
và
sẽ
có
chương
trình
thiết
kế
riêng
cho
doanh
nghiệp
đặc
sản
làng
nghề.”
Cũng
theo
bà
Hạnh,
ngoài
thị
trường
siêu
thị,
Hội
còn
đẩy
mạnh
kênh
phân
phối
thị
trường
chợ
truyền
thống
tại
TPHCM
và
các
thành
phố
lớn,
tiến
tới
thị
trường
ASEAN+1.