Chủ
tích
UBND
TP.HCM
Nguyễn
Thành
Phong
(thứ
hai
từ
trái
sang)
đang
lắng
nghe
ông
Ngô
Võ
Kế
Thành
(áo
trắng),
giám
đốc
trung
tâm
R&D
của
khu
Công
nghệ
cao,
giới
thiệu
sản
phẩm
có
tích
hợp
công
nghệ
nano.
Đón
nhận
những
dự
án
công
nghệ
cao
Ông
Phong
đã
nói
như
vậy
với
TGTT
tại
hội
nghị
quốc
tế
thường
niên
của
khu
Công
nghệ
cao
TP.HCM
vừa
diễn
ra
trong
hai
ngày
17
và
18.11.2016.
Chỉ
vào
tiến
sĩ
Lê
Hoài
Quốc,
trưởng
ban
quản
lý
SHTP,
ông
Phong
nói
thêm:
“Tôi
đã
yêu
cầu
ban
quản
lý
SHTP
tập
hợp
các
dự
án
công
nghệ
cao,
những
kiến
nghị,
yêu
cầu
của
các
nhà
khoa
học
có
tâm
huyết
để
trình
lãnh
đạo
TP.HCM,
sau
đó
hoạch
định
những
chính
sách
đầu
tư
cho
những
dự
án
có
giá
trị,
thiết
thực”.
Trước
đó
vài
tiếng
đồng
hồ,
nói
chuyện
với
các
nhà
khoa
học
trong
nước
và
quốc
tế,
doanh
nghiệp
công
nghệ
cao,
ông
Phong
khẳng
định:
“Tập
hợp
trí
thức
là
giải
pháp
bền
vững
để
phát
triển
đất
nước.
Lãnh
đạo
TP.HCM
cầu
thị
và
lắng
nghe
những
ý
kiến
đóng
góp,
thích
nghe
những
ý
kiến
thẳng
thắn.
Không
bao
giờ
o
ép
ai
cả”.
Tại
hội
nghị
thường
niên
lần
này,
với
chủ
đề
“Ứng
dụng
và
công
nghệ
vật
liệu
nano”,
nhiều
viện
trường
có
trưng
bày
các
sản
phẩm
ứng
dụng
công
nghệ
nano
với
mục
đích
như
lời
tiến
sĩ
Lê
Hoài
Quốc:
“Không
chỉ
chia
sẻ
về
kiến
thức
theo
chủ
đề
mà
hội
nghị
thường
niên
còn
là
cơ
hội
thương
mại
hoá
các
sản
phẩm”.
Ông
Phong
tỏ
vẻ
hào
hứng
với
những
kết
quả
nghiên
cứu
ban
đầu
về
nano
của
các
viện
trường,
doanh
nghiệp,
phòng
thí
nghiệm...
Ông
hỏi
chi
tiết
về
khả
năng
ứng
dụng
của
từng
sản
phẩm,
ứng
dụng
với
thực
tiễn
cuộc
sống.
Trong
quá
khứ
và
hiện
tại,
TP.HCM
đã
đầu
tư
vào
các
lĩnh
vực
công
nghệ
cao
như
vi
mạch
bán
dẫn,
nhiên
liệu
sinh
học,
y
tế...
Đặc
biệt
là
có
cả
một
chương
trình
vi
mạch
và
bán
dẫn
với
nguồn
kinh
phí
dự
toán
lên
tới
hàng
ngàn
tỉ
đồng,
chưa
kể
gần
7.000
tỉ
đồng
vào
việc
xây
dựng
nhà
máy
sản
xuất
chip.
Nano
đâu
phải
bánh
mì!
Vậy,
với
lĩnh
vực
nano,
liệu
TP.HCM
có
một
chương
trình
riêng
biệt
như
đã
và
đang
làm
cho
ngành
vi
mạch
bán
dẫn?
Câu
hỏi
của
TGTT
chưa
nhận
được
phản
hồi
từ
những
nhà
lãnh
đạo
của
TP.HCM.
Nhưng
góp
nhặt
thông
tin
từ
phía
các
chuyên
gia
về
lĩnh
vực
nano
thế
giới
và
trong
nước,
việc
xác
định
mục
tiêu
và
đầu
tư
vào
nano
còn
khó
hơn
cả
lĩnh
vực
vi
mạch
bán
dẫn.
Nói
chuyện
với
giới
chuyên
gia
về
lĩnh
vực
nano
trong
nước
tại
hội
nghị
lần
này,
giáo
sư
Munir
Nayfeh
(nhà
phát
minh
của
quá
trình
tạo
hạt
Nano
Silicon
phát
quang
RGB)
đến
từ
đại
học
Illinois
(Hoa
Kỳ)
tiết
lộ:
Hoa
Kỳ
đã
đầu
tư
nhiều
tiền
vào
lĩnh
vực
nano.
Khi
ông
Bill
Clinton
còn
làm
Tổng
thống
Mỹ
đã
đầu
tư
200
triệu
USD
cho
nano.
Đến
thời
George
W.
Bush
làm
Tổng
thống
Mỹ
đã
đầu
tư
3,7
tỉ
USD
vào
nano.
“Nano
ứng
dụng
trên
nhiều
lĩnh
vực:
y
học,
điện
tử,
công
nghiệp
dầu
mỏ,
quần
áo,
mỹ
phẩm...
Nên
muốn
làm
nano
phải
có
tiền”,
giáo
sư
Munir
Nayfeh
kết
luận
như
một
chân
lý!
Tại
Việt
Nam,
thứ
trưởng
bộ
Khoa
học
và
công
nghệ
Phạm
Đại
Dương
xác
nhận:
“Nano
được
nhiều
người
biết
nhưng
để
là
một
ngành
công
nghiệp
thì
còn
quá
nhiều
điểm
yếu”.
GS.TS
Nguyễn
Đức
Chiến,
chủ
tịch
hội
Khoa
học
vật
liệu
Việt
Nam,
cho
biết,
nhiều
đề
tài
phát
triển
nano
trong
các
sản
phẩm
về
cơ
khí,
sinh
học,
dầu
khí,
vật
liệu,
khảo
sát
môi
trường,
năng
lượng
sạch...
được
quỹ
Nafosted
tài
trợ
và
các
dự
án
được
Chính
phủ
chấp
thuận:
đo
cảm
ứng
từ
trường,
xây
dựng
các
bản
đồ
biển,
phát
triển
kính
hiển
vi
siêu
rõ,
ứng
dụng
in
thạch
bản
bằng
laser,
ứng
dụng
phát
hiện
khí
trong
khai
khoáng…
“Những
năm
về
sau,
đề
tài
nghiên
cứu
về
nano
nhiều
hơn.
Năm
2015
có
43
đề
tài
về
nano,
còn
năm
2016
có
45
dự
án
với
nhiều
nhà
khoa
học
đến
từ
các
viện
trường:
viện
Khoa
học
vật
liệu,
viện
Vật
lý
học,
viện
Khoa
học
ứng
dụng
cấp
cao,
ĐH
Khoa
học
tự
nhiên
Hà
Nội/
TP.HCM,
ĐH
Huế,
ĐH
Duy
Tân,
ĐH
Vinh...”,
GS
Chiến
nói.
Nhưng
cũng
theo
vị
giáo
sư
này,
“còn
thiếu
một
chương
trình
quốc
gia
về
nano.
Nguồn
lực
và
tài
chính
vẫn
còn
thấp
và
phân
tán.
Mối
liên
hệ
giữa
các
cá
nhân,
viện
trường
và
thực
tế
còn
yếu.
Giới
nghiên
cứu
miền
Bắc
thiên
về
học
thuật.
Còn
giới
nghiên
cứu
miền
Nam
thiên
về
ứng
dụng.
Do
vậy,
phải
tạo
ra
hai
trung
tâm
nghiên
cứu
với
mục
đích
khác
nhau.
“Hiện
nay,
mức
đầu
tư
cho
nano
còn
quá
thấp:
600
–
900
triệu
đồng/đề
tài.
Việc
đăng
ký
bản
quyền
còn
ít,
chủ
yếu
công
bố
kết
quả
qua
các
bài
báo.
Cũng
như
các
lĩnh
vực
công
nghệ
cao,
cần
có
tiền
từ
Nhà
nước
đầu
tư
nghiên
cứu,
còn
các
doanh
nghiệp
tư
nhân
tham
gia
sản
phẩm
đầu
cuối.
Nếu
được
như
vậy,
hy
vọng
nano
mới
có
nhiều
kết
quả
hơn”,
GS
Chiến
nhận
định.
Bài
và
ảnh:
Trọng
Hiền
Theo
báo
Thế
giới
tiếp
thị