Đảo Cù Lao Chàm (Hội An, Quảng Nam) thu hút rất đông du khách trong và ngoài nước bởi vẻ đẹp hoang sơ. Ảnh: NGUYÊN KHÔI |
Sự
dày
đặc
của
bãi
biển
đẹp,
nhất
là
kết
hợp
giữa
biển
Đà
Nẵng
–
Di
sản
văn
hóa
thế
giới
Hội
An
–
Khu
dự
trữ
sinh
quyển
Cù
Lao
Chàm
đã
làm
nên
tour
du
lịch
lý
tưởng
hiếm
có
trên
thế
giới.
Chính
vì
thế,
xuyên
suốt
từ
thập
niên
90
của
thế
kỷ
XX
đến
nay,
Trung
ương
đã
xác
định
chiến
lược
và
tổ
chức
phát
triển
mạnh
mẽ
vùng
kinh
tế
biển
–
đảo.
Và,
Việt
Nam
là
một
trong
số
ít
nước
trên
thế
giới
có
tiềm
năng
mạnh
lên
từ
biển,
làm
giàu
nhờ
biển.
Phát
triển
cục
bộ
Khu
dự
trữ
sinh
quyển
thế
giới
Cù
Lao
Chàm
(xã
đảo
Tân
Hiệp,
TP
Hội
An,
Quảng
Nam)
có
được
như
hôm
nay
là
nhờ
chính
quyền
và
người
dân
biết
khai
thác,
bảo
tồn
và
phát
huy
giá
trị
theo
hướng
bền
vững.
Khi
chưa
có
“danh
phận”,
người
dân
Cù
Lao
Chàm
là
nơi
đi
tiên
phong
trên
cả
nước
để
thực
hiện
“đảo
không
có
túi
ni
lông”,
đi
chợ,
mua
mớ
cá,
mớ
rau
đều
được
gói
trong
túi
giấy
hoặc
lá
chuối,
lá
sen.
Chính
quyền
Hội
An
kiên
quyết
cấm
ngư
dân
dùng
lưới
cản,
lưới
vây
khai
thác
tại
khu
vực
đảo
để
khỏi
ảnh
hưởng
đến
hệ
sinh
thái,
nhất
là
hệ
san
hô
đa
dạng
và
phong
phú
nơi
đây.
Cũng
trong
thời
điểm
đó,
Hội
An
cấm
người
dân
khai
thác
cua
đá
–
sản
vật
của
Cù
Lao
Chàm
–
để
bảo
tồn
giống
cua
quý
hiếm
này.
Tất
cả
đã
làm
nên
một
khu
bảo
tồn
sinh
quyển
thế
giới
Cù
Lao
Chàm,
một
thiên
đường
du
lịch
như
hôm
nay.
Người dân xã Quảng Đông (huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình) đã ý thức bảo vệ sinh thái vịnh Hòn La như bảo vệ tài sản của gia đình mình. Lão ngư Phạm Văn Quế cho biết: “Dân địa phương đánh bắt mỗi năm chừng 7 tháng, 3 tháng còn lại không ra biển. Trong 3 tháng nghỉ biển này, cá trong vịnh Hòn La có thời gian sinh đẻ, trưởng thành để dân bắt tiếp mùa sau”.
Ông
Đậu
Minh
Ngọc,
Chủ
tịch
UBND
huyện
Quảng
Trạch,
nói:
“Cách
giữ
gìn
hải
sản
của
người
Quảng
Đông
tạo
cơ
hội
các
mùa
đánh
bắt
tương
lai.
Chính
nhờ
đó,
UBND
tỉnh
Quảng
Bình
đang
lập
hồ
sơ
trình
Chính
phủ
xem
xét
công
nhận
khu
bảo
tồn
biển
Hòn
La
một
cách
bền
vững”.
Ông
Trần
Văn
Giảng,
Chủ
tịch
UBND
thị
trấn
Lăng
Cô,
huyện
Phú
Lộc,
tỉnh
Thừa
Thiên
-
Huế,
cho
hay,
sau
2
năm
được
công
nhận
là
một
trong
những
vịnh
biển
đẹp
nhất
thế
giới,
Lăng
Cô
-
Phú
Lộc
tiếp
nhận
lượng
khách
tăng
20%-25%/năm,
doanh
thu
từ
du
lịch
đạt
12,5%/năm.
Tuy
nhiên,
địa
phương
đang
gặp
“eo”
trong
việc
phát
triển
du
lịch
với
các
hoạt
động
kinh
tế
biển
như:
nuôi
trồng,
đánh
bắt
thủy
sản,
vận
tải
và
cảng
biển...
Với
tốc
độ
đô
thị
hóa,
du
lịch
phát
triển,
đánh
bắt,
chế
biến
và
nuôi
trồng
thủy
sản
đang
đặt
ra
nhiều
vấn
đề
về
sự
quá
tải
trong
quản
lý
và
biện
pháp
xử
lý.
Tỉnh
và
các
cấp
chức
năng
khá
thận
trọng
trong
việc
phê
duyệt,
cấp
phép
cho
các
dự
án
đầu
tư
vào
khu
vực
này
và
cố
gắng
đưa
các
hoạt
động
kinh
tế
vào
một
tổng
thể
chung
với
dự
án
quản
lý
tổng
hợp
phát
triển
bền
vững
khu
vực
Lăng
Cô.
Còn
theo
ông
Lê
Quang
Lanh,
Chủ
tịch
UBND
huyện
đảo
Cồn
Cỏ:
Đảo
là
kỳ
quan
thiên
nhiên
độc
đáo
có
chu
vi
8km,
độ
cao
5
-
30m
so
với
mặt
nước
biển.
Hệ
thực
vật,
động
vật
trên
đảo
phong
phú,
quý
hiếm.
Đảo
nhỏ
nhưng
rừng,
đồi
tranh
chiếm
3/4
diện
tích.
Hiện
rừng
nguyên
sinh
đảo
Cồn
Cỏ
đang
được
bảo
tồn
gần
như
nguyên
vẹn.
Từng
bị
bom
đạn
cày
xới
không
thương
tiếc
trong
kháng
chiến
chống
Mỹ,
nay
Cồn
Cỏ
đã
có
rất
nhiều
ngôi
nhà
khang
trang,
có
sân
chơi
thể
thao,
giao
thông,
bến
đậu
-
âu
thuyền...
Theo
quy
hoạch,
đến
năm
2020
phát
triển
huyện
đảo
Cồn
Cỏ
thành
đảo
du
lịch
với
kinh
phí
986
tỷ
đồng.
Trước
mắt,
phát
triển
tuyến
vận
tải
biển
từ
Cửa
Việt,
Cửa
Tùng
ra
Cồn
Cỏ
với
2
tàu
cao
tốc
có
sức
chở
50-80
khách/tàu;
nâng
cấp
nguồn
điện
trên
đảo
lên
280kVA;
dự
án
cấp
nước
ngọt
50m³/ngày...
Thiếu
liên
kết
vùng
Mặc
dù
địa
phương
nào
cũng
ý
thức
khai
thác
bền
vững
nhưng
cũng
chỉ
mang
tính
“địa
phương
chủ
nghĩa”,
thiếu
liên
kết
giữa
các
địa
phương,
liên
kết
giữa
các
bộ
ngành
kinh
tế,
chưa
có
quy
hoạch
bài
bản
để
xứng
tầm
với
tiềm
năng,
lợi
thế.
Ví
như
ở
Nghệ
An
có
2
đảo
rất
đẹp
là
đảo
Ngư
và
đảo
Mắt,
tuy
nhiên,
cho
đến
nay
việc
khai
thác
du
lịch
tuyến
biển
đảo
này
vẫn
chưa
được
quan
tâm
đúng
mức,
chủ
yếu
vẫn
do
người
dân
tự
phát.
Vì
chưa
được
quy
hoạch
khai
thác
nên
tuyến
đường
thủy
từ
đất
liền
ra
đảo
Ngư
(hay
còn
gọi
đảo
Song
Ngư)
vẫn
chưa
có
tàu
du
lịch,
mặc
dù
đảo
chỉ
nằm
cách
đất
liền
khoảng
5,7km.
Trước
sức
hấp
dẫn
của
đảo
Song
Ngư,
khi
du
khách
có
nhu
cầu,
các
khách
sạn
tại
thị
xã
Cửa
Lò
sẽ
tự
tổ
chức
tour
rồi
thuê
tàu
của
ngư
dân
đưa
khách
ra
thăm
đảo.
Ngoài
ra,
một
số
tàu
đánh
cá
cũng…
sẵn
sàng
chuyển
sang
đi
tour
khi
khách
yêu
cầu.
Việc
làm
tự
phát
này
không
chỉ
làm
“hoang
phí”
mất
một
tuyến
du
lịch
mà
còn
tiềm
ẩn
hiểm
họa.
Theo
TS
Nguyễn
Đăng
Đạo,
Việt
Nam
đang
đứng
trước
nhiều
thách
thức
gay
gắt
về
tài
nguyên
và
môi
trường
biển,
về
sự
suy
giảm
các
nguồn
lợi
thủy
sản,
đa
dạng
sinh
học
và
các
hệ
sinh
thái
biển.
Nếu
so
sánh
với
số
nước
có
biển
trong
khu
vực
thì
quy
mô
kinh
tế
biển
Việt
Nam
chỉ
đạt
khoảng
hơn
10
tỷ
USD,
trong
khi
sản
lượng
kinh
tế
biển
của
thế
giới
ước
tính
1.300
tỷ
USD,
Nhật
Bản
468
tỷ
USD,
Hàn
Quốc
33
tỷ
USD.
Kết
cấu
hạ
tầng
các
vùng
biển,
ven
biển
và
hải
đảo
của
Việt
Nam
còn
yếu
kém,
lạc
hậu.
Các
chỉ
tiêu
hàng
thông
qua
cảng
trên
đầu
người
rất
thấp
so
với
các
nước
trong
khu
vực.
Do
vậy,
Việt
Nam
cần
xây
dựng
một
quy
hoạch
kinh
tế
biển
-
đảo
mang
tầm
chiến
lược,
hiện
nền
kinh
tế
này
vẫn
như
“nàng
công
chúa
ngủ
trong
rừng”
và
những
việc
làm
lẻ
mẻ
đậm
tính
địa
phương
không
đủ
tầm
để
đánh
thức
“giấc
ngủ”
đó.
Kinh
tế
biển
-
đảo
cần
có
một
“nhạc
trưởng”
tầm
cỡ
liên
ngành
-
địa
phương
mạnh
để
hội
tụ
trí
tuệ,
sức
mạnh,
sự
tinh
tế...
làm
nên
“bản
giao
hưởng”
biển
-
đảo
Việt
Nam
giàu,
mạnh
và
vững
chắc.
Nhóm PV
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Đang truy cập : 150
•Máy chủ tìm kiếm : 1
•Khách viếng thăm : 149
Hôm nay : 29474
Tháng hiện tại : 1118341
Tổng lượt truy cập : 44486026