Thu
nhập
trung
bình
của
người
Việt
Nam
vẫn
còn
khoảng
cách
rất
xa
so
với
các
nước
trong
ASEAN
và
Trung
Quốc,
dù
đã
được
cải
thiện
nhiều
do
đổi
mới
và
mở
cửa
cách
đây
hơn
một
phần
tư
thế
kỷ.
Trong
khi
đó,Cơ
hội
để
Việt
Nam
đuổi
kịp
Trung
Quốc
và
các
nền
kinh
tế
ASEAN
sẽ
vẫn
là
viễn
cảnh
xa
vời,
nếu
thiếu
đi
những
động
lực
cải
cách
hơn
nữa.
Đây
là
cảnh
báo
của
một
đề
tài
khoa
học
cấp
nhà
nước
mang
tên
“Mô
hình
tăng
trưởng
kinh
tế
Việt
Nam
giai
đoạn
2011-2020:
từ
nhận
thức
với
hành
động”
do
Trường
Đại
học
Kinh
tế
Quốc
dân
thực
hiện.
Báo
cáo
này,
thực
hiện
theo
yêu
cầu
của
Uỷ
ban
Kinh
tế
của
Quốc
hội,
trích
dẫn
số
liệu
về
thu
nhập
của
Việt
Nam
và
các
quốc
gia
khu
vực
do
Quỹ
Tiền
tệ
Quốc
tế
thực
hiện
năm
2010.
Theo
đó,
tính
theo
tỷ
giá
hối
đoái,
GDP
đầu
người
của
Việt
Nam
đã
tăng
từ
mức
114
USD
năm
1991
lên
1.061
USD
năm
2010.
Trong
khi
đó,
GDP
đầu
người
của
Trung
Quốc
tăng
từ
353
USD
lên
3.915
USD
trong
khoảng
thời
gian
trên.
Như
vậy,
thu
nhập
đầu
người
của
Việt
Nam
tương
đương
32%
của
Trung
Quốc
năm
1991
đã
giảm
xuống
còn
27%
năm
2010.
Mặt
khác,
tính
theo
sức
mua
tương
đương
(PPP),
GDP
bình
quân
đầu
người
của
Việt
Nam
đạt
706
USD
năm
1991
và
lên
tới
2.948
USD
năm
2010.
Trong
khoảng
thời
gian
đó,
con
số
này
của
Trung
Quốc
tăng
từ
888
USD
lên
6.786
USD.
Như
vậy,
thu
nhập
bình
quân
đầu
người
của
Việt
Nam
bằng
80%
của
Trung
Quốc
năm
1991
đã
giảm
xuống
còn
43%
năm
2010.
Bên
cạnh
đó,
so
với
các
quốc
gia
ASEAN
khác,
dù
thu
nhập
của
người
Việt
Nam
đã
dần
được
thu
hẹp
trong
20
năm
qua,
khoảng
cách
vẫn
còn
rất
lớn
ở
vào
thời
điểm
hiện
tại.
Tiến
sĩ
Phạm
Hồng
Chương
và
các
đồng
sự
ở
Trường
Đại
học
Kinh
tế
Quốc
dân
cho
biết,
GDP
bình
quân
đầu
người
của
Việt
Nam
theo
PPP
chưa
bằng
1/2
của
Philippines,
hay
Indonesia,
khoảng
1/5
của
Thái
Lan,
1/10
của
Malaysia
năm
1991.
Con
số
này
đã
vượt
qua
mức
3/4,
1/3
và
1/5
của
các
nước
trên
sau
gần
20
năm.
Tóm
lại,
quy
mô
GDP
bình
quân
đầu
người
của
Việt
Nam
năm
2010
đạt
1.061
USD
tính
theo
tỷ
giá
hối
đoái,
và
2.948
USD
theo
PPP.
Tiến
sĩ
Phạm
Hồng
Chương
nhận
xét:
“Đây
là
những
chỉ
số
còn
thấp
xa
so
với
mức
bình
quân
chung
của
khu
vực,
của
châu
Á
và
thế
giới”.
Ông
nhận
xét,
sau
hơn
một
phần
tư
thế
kỷ
đổi
mới
và
mở
của,
Việt
Nam
đã
chuyển
từ
nhóm
nước
có
thu
nhập
thấp
sang
nhóm
thu
nhập
trung
bình,
theo
tiêu
chuẩn
của
Ngân
hàng
Thế
giới.
Tuy
nhiên,
theo
ông
Chương,
xét
về
nhiều
mặt,
động
thái
tăng
trưởng
kinh
tế
của
Việt
Nam
chưa
thể
hiện
rõ
quyết
tâm
và
khả
năng
thoát
khỏi
nguy
cơ
tụt
hậu
phát
triển.
Trong
khi
đó,
trong
một
vài
năm
gần
đây,
nền
kinh
tế
còn
bộc
lộ
nhiều
rủi
ro
tiềm
ẩn
về
tính
bền
vững
của
quá
trình
tăng
trưởng.
Báo
cáo
của
Trường
Đại
học
Kinh
tế
Quốc
dân
chỉ
ra
thêm
về
thực
trạng
thất
nghiệp
ở
mức
4,6%
ở
thành
thị
và
20%
lao
động
ở
nông
thôn
chưa
được
sử
dụng;
báo
cáo
nhận
xét:
“Như
vậy,
tỷ
lệ
trên
tương
đương
với
trên
10
triệu
lao
động
thất
nghiệp
hoàn
toàn
ở
Việt
Nam”.
Thu
nhập
của
người
Việt
Nam
bị
bỏ
lại
quá
xa
bởi
các
nước
trong
khu
vực
không
phải
là
vấn
đề
mới.
Theo
Báo
cáo
phát
triển
Việt
Nam
2009
của
Ngân
hàng
Thế
giới,
thu
nhập
bình
quân
đầu
người
của
Việt
Nam
tụt
hậu
tới
51
năm
so
với
Indonesia,
95
năm
so
với
Thái
Lan
và
158
năm
so
với
Singapore.
Báo
cáo
này
căn
cứ
vào
tốc
độ
tăng
trưởng
thu
nhập
trên
đầu
người
tính
theo
giá
cố
định
trong
giai
đoạn
2001
–
2007
của
các
quốc
gia
và
kết
luận
“thực
tế
là
Việt
Nam
sẽ
phải
rất
lâu
mới
theo
kịp
được”.