Đại
biểu
Quốc
hội
Ngô
Văn
Minh
tỏ
ra
khá
bức
xúc
về
những
bất
cập
hiện
tại
liên
quan
đến
lương,
bảo
hiểm
xã
hội,
quyền
lợi
người
lao
động.
Xung
quanh
dự
thảo
Luật
Bảo
hiểm
xã
hội
(sửa
đổi),
Đại
biểu
Quốc
hội
Ngô
Văn
Minh,
trưởng
đoàn
đại
biểu
Quốc
hội
tỉnh
Quảng
Nam,
tỏ
ra
khá
bức
xúc
về
những
bất
cập
hiện
tại
liên
quan
đến
lương,
bảo
hiểm
xã
hội,
quyền
lợi
người
lao
động…
Ông
Minh
đặt
vấn
đề,
thực
tế
nợ
bảo
hiểm
xã
hội
đã
lên
tới
con
số
12.000
tỷ
đồng.
“Lãnh
đạo
ngành
bảo
hiểm
xã
hội
có
dám
đứng
trước
Quốc
hội
hứa
sẽ
không
để
xảy
ra
tình
trạng
nợ,
trốn,
ăn
quỵt
bảo
hiểm
xã
hội
đối
với
người
lao
động
khi
Quốc
hội
trao
cái
“gậy”
thanh
tra
hay
không
chứ
chưa
nói
đòi
lại
12
ngàn
tỷ
đồng
nợ?
Thứ
nữa,
nếu
chấp
nhận
giao
công
tác
thanh
tra
cho
ngành
bảo
hiểm
xã
hội
thì
tại
kỳ
họp
này
Bộ
trưởng
Lao
động-
Thương
binh
-
Xã
hội
phải
có
trách
nhiệm
giải
trình
trước
Quốc
hội
về
công
tác
quản
lý
nhà
nước
của
mình.
Tại
sao
không
hoàn
thành
nhiệm
vụ
phải
giao
sang
cho
bảo
hiểm
xã
hội?”,
ông
Minh
nêu
ý
kiến.
Kinh
doanh
tiền
bảo
hiểm?
Ông
Minh
giải
thích,
khi
đã
chấp
nhận
Bảo
hiểm
xã
hội
Việt
Nam
thành
cơ
quan
quản
lý
nhà
nước
có
chức
năng
thanh
tra
doanh
nghiệp
trong
lĩnh
vực
bảo
hiểm
xã
hội,
để
đúng
luật,
chắc
chắn
phải
chuyển
tất
cả
chuyên
viên,
nhân
viên
của
cơ
quan
này
lên
thành
công
chức
nhà
nước
(Hiện
các
chuyên
viên,
nhân
viên
của
bảo
hiểm
xã
hội
vẫn
hoạt
động,
chi
phối
theo
Luật
Viên
chức
nhà
nước).
“Chỉ
có
công
chức
nhà
nước
mới
có
chức
năng
thanh
tra.
Điều
này
rất
vô
lý.
Vì
nếu
tới
đây,
các
cơ
quan
trực
thuộc
Chính
phủ
như
đài
truyền
hình,
đài
tiếng
nói,
thông
tấn
xã
Việt
Nam
và
một
số
cơ
quan
khác
thì
các
viên
chức
ở
đây
cũng
sẽ
chuyển
thành
công
chức
hết!
Điều
này
không
phù
hợp
với
quy
luật
và
nguyên
lý
tổ
chức
bộ
máy
nhà
nước.
Hơn
nữa,
hiện
lĩnh
vực
thanh
tra
bảo
hiểm
xã
hội
thuộc
chức
năng
của
Bộ
Lao
động-
Thương
binh-
Xã
hội,
liệu
khi
giao
chức
năng
này
cho
ngành
bảo
hiểm
xã
hội
thì
có
khắc
phục
được
trốn
bảo
hiểm
xã
hội
đang
diễn
ra
kinh
niên
hay
không?”,
ông
Minh
bình
luận.
Ông
Minh
cũng
chỉ
ra
những
mâu
thuẫn
trong
dự
thảo
Luật
Bảo
hiểm
xã
hội
(sửa
đổi).
Thứ
nhất,
nếu
thiết
kế
dự
thảo
Luật
bảo
hiểm
xã
hội
như
đang
đặt
lên
bàn
các
đại
biểu
thì
Bảo
hiểm
Xã
hội
Việt
Nam
là
cơ
quan
quản
lý
Nhà
nước
về
bảo
hiểm
(Điều
93).
Quy
định
là
vậy,
tuy
nhiên
ngay
trong
một
số
điều
phía
sau
lại
mâu
thuẫn
với
Điều
93.
Cụ
thể,
theo
quy
định
đã
là
cơ
quan
quản
lý
Nhà
nước
thì
không
được
phép
đầu
tư
quỹ
sinh
lời.
“Trong
khi,
dự
án
Luật
đưa
Bảo
hiểm
xã
hội
Việt
Nam
hiện
đang
là
cơ
quan
thuộc
dạng
đơn
vị
sự
nghiệp
công
lập
lên
thành
cơ
quan
quản
lý
nhà
nước
lại
được
quyền
đầu
tư
quỹ
sinh
lời
(số
tiền
3%
từ
quỹ
bảo
hiểm
do
người
lao
động
đóng
cơ
quan
này
được
phép
đầu
tư
sinh
lời),
mà
lẽ
ra
chỉ
có
hệ
thống
tài
chính,
ngân
hàng,
tín
dụng
mới
được
phép.
Điều
này
không
đúng
luật.
Cần
nói
thêm,
không
hiểu
vì
sao,
theo
tờ
trình
của
Chỉnh
phủ
trước,
Bảo
hiểm
xã
hội
Việt
Nam
vẫn
chỉ
là
đơn
vị
sự
nghiệp
công
lập
có
thu,
thì
lần
này
lại
“chuyển”
thành
cơ
quan
quản
lý
nhà
nước?!”,
ông
Minh
bình
luận.
Biết
“tiêu
xài”
thì
còn
dư
tiền
Ông
Minh
còn
nhấn
mạnh
việc
nợ
bảo
hiểm
hiện
lên
tới
12.000
tỷ
đồng,
trong
khi
vẫn
có
5
triệu
người
chưa
được
tham
gia
bảo
hiểm.
“Trong
khi
chúng
ta
lo
cho
vấn
đề
vỡ
quỹ
bảo
hiểm,
thì
chế
độ
an
sinh
xã
hội
vẫn
sơ
khai.
Để
tránh
vỡ
quỹ,
dự
thảo
Luật
quy
định
kéo
dài
năm
công
tác
để
hưởng
lương
hưu”,
ông
Minh
bình
luận.
Ví
dụ,
theo
quy
định
hiện
hành,
người
lao
động
tối
thiểu
đạt
15
năm
công
tác
sẽ
được
hưởng
mức
lương
bằng
45%;
thế
nhưng
dự
thảo
Luật
lại
đang
nâng
lên
tận
năm
2016,
2018
gì
đó
phải
đủ
18
-
20
năm
công
tác
liên
tục
mới
được
hưởng
45%
như
hiện
nay,
đã
thế
mức
lương
ngày
một
thấp
là
điều
bất
hợp
lý.
“Theo
tôi
được
biết,
ngay
tại
TP.HCM
trung
tâm
kinh
tế
cả
nước
có
đến
15%
số
lao
động
khi
về
hưu
lương
thấp
hơn
cả
mức
chuẩn
nghèo
của
thành
phố.
Điều
này
sao
có
thể
chấp
nhận
được!
Thế
nên,
quy
định
gì
thì
quy
định,
mức
lương,
tiền
hưu
cho
người
lao
động,
viên
chức,
công
chức
phải
được
cải
tiến
theo
chiều
tốt
lên
chứ
không
phải
chiều
ngược
lại”,
ông
Minh
phân
tích.
Về
việc
hỗ
trợ
nhóm
nghèo
đóng
bảo
hiểm
xã
hội
tự
nguyện,
ông
Minh
khuyến
cáo
cần
phải
cân
đối
ngân
sách
kỹ
để
tính
toán
điều
này.
“Ví
như
ở
hệ
thống
xã
đang
có
đến
230.000
người
không
thuộc
diện
viên
chức
hay
công
chức
mà
là
hợp
đồng.
Nếu
hỗ
trợ
ngân
sách
tương
lương
mức
lương
tối
thiểu
để
đóng
bảo
hiểm
xã
hội
thì
ngân
sách
chi
lên
tới
600
tỷ
đồng;
Sau
đó
nhóm
đối
tượng
này
về
hưu,
hưởng
lương
cao
hơn
hoặc
bằng
mức
chuẩn
nghèo
tại
địa
phương
đó
thì
ngân
sách
sẽ
thêm
1.000
tỷ
đồng.
So
với
tiềm
lực
kinh
tế
hiện
nay
số
tiền
khồng
hề
lớn,
nếu
chúng
ta
biết
“tiêu
xài”
tiết
kiệm
thì
số
tiền
dư
ra
còn
lớn
hơn
gấp
mấy
lần”,
ông
Minh
bình
luận.
Đại
biểu
Quốc
hội
Ngô
Văn
Minh
“Việc
làm
còn
bấp
bênh,
nên
sinh
viên
ra
trường
muốn
thi
làm
công
chức
nhà
nước
cho
chắc
chân.
Còn
chuyện
mang
tiền
chạy
công
chức,
chúng
ta
chỉ
nghe
song
chưa
có
bằng
chứng
nào
xác
minh.
Song
bất
luận
thế
nào
đây
là
một
sự
thực
đau
lòng.
Câu
hỏi
đặt
ra
ngoài
yếu
tố
việc
làm
bấp
bệnh,
phải
chăng
hai
chữ
“cơ
quan”
nhà
nước
là
mảnh
đất
màu
mỡ
cho
những
phát
sinh
tiêu
cực
hay
sao?
Chúng
ta
không
thể
khẳng
định,
song
đó
là
hiện
tượng
đáng
bàn”.
|