“Cần
làm
rõ
vấn
đề
có
lợi
ích
chi
phối
gì
trong
việc
bổ
nhiệm
ông
Dương
Chí
Dũng
làm
Cục
trưởng
Cục
Hàng
Hải,
có
việc
bao
che
không.
Cán
bộ
cấp
dưới
dính
nhiều
sai
phạm
chứng
tỏ
quản
lý
không
sâu
sát”.
Dòng
sự
kiện
Vinalines
Bên
lề
phiên
họp
Quốc
hội,
TS.
Cao
Sỹ
Kiêm
(đại
biểu
tỉnh
Thái
Bình)-
nguyên
Thống
đốc
Ngân
hàng
Nhà
nước
thẳng
thắn
trao
đổi
về
vụ
khởi
tố,
truy
nã
Cục
trưởng
Cục
Hàng
hải,
nguyên
Chủ
tịch
HĐQT
TCty
Hàng
hải
Việt
Nam
(Vinalines)
Dương
Chí
Dũng.
Dư
luận
những
ngày
qua
liên
tục
ngỡ
ngàng
với
một
loạt
thông
tin
về
sai
phạm
tại
Vinalines,
khởi
tố
Cục
trưởng
Cục
Hàng
hải,
rồi
tin
ông
Dũng
bỏ
trốn,
bị
truy
nã
quốc
tế…
Băn
khoăn
lớn
nhất
hiện
nay
là
việc
ông
Dũng
được
bổ
nhiệm
làm
Cục
trưởng
Cục
Hàng
hải
chỉ
2
tháng
trước
khi
vụ
việc
tại
Vinalines
vỡ
lở,
TCty
đang
bị
thanh
tra,
thậm
chí
đã
nhận
được
dự
thảo
kết
luận
về
các
sai
phạm.
Ông
có
cho
rằng
có
nhiều
“điểm
mờ”
trong
việc
bổ
nhiệm
cán
bộ
này
của
Bộ
GTVT?
Việc
đề
bạt
ông
Dũng
làm
Cục
trưởng
Cục
Hàng
hải,
Bộ
GTVT
có
lý
giải
là
không
nắm
được
việc
ông
Dũng
có
sai
phạm.
Nhưng
tôi
cũng
đặt
vấn
đến,
tại
sao
không
nắm
được
mà
Bộ
vẫn
cứ
đề
bạt.
Trong
khi
đó,
ông
Dũng
rõ
ràng
đang
nguy
ngập
rồi.
Việc
này
là
biểu
hiện
của
trình
độ
quản
lý,
năng
lực
quản
lý,
trách
nhiệm
quản
lý
chưa
tốt.
Xét
lại
chặng
đường
“thăng
tiến”
của
ông
Dũng,
khi
đang
làm
tại
Tổng
công
ty
đường
thủy,
sau
đó
lại
lên
làm
Chủ
tịch
HĐQT
Vinalines
rồi
đảm
nhiệm
vị
trí
Cục
trưởng
Cục
Hàng
hải.
Phải
chăng
việc
bố
trí
nhân
sự
ở
đây
có
vấn
đề?
Rõ
ràng
khâu
quản
lý,
theo
dõi,
kiểm
tra,
giám
sát
cán
bộ
không
kỹ.
Cũng
cần
tính
hướng
làm
rõ
vấn
đề
có
lợi
ích
chi
phối
gì
trong
chuyện
này
không,
có
việc
bao
che,
bảo
vệ
cho
ông
Dũng
không?
Cơ
quan
bảo
vệ
pháp
luật
sẽ
điều
tra,
kết
luận
nội
dung
này.
Nhưng
rõ
ràng
ở
đây,
để
một
cán
bộ
cấp
dưới
có
nhiều
sai
phạm,
chứng
tỏ
công
tác
quản
lý
lỏng
lẻo,
không
sát,
không
sâu.
Việc
ông
Dũng
“ngã
ngựa”
đi
kèm
với
sự
vỡ
lở
hàng
loạt
sai
phạm
nghiêm
trọng
tại
Vinalines,
trong
đó
có
dấu
hiệu
làm
trái
các
quy
định
về
quản
lý
kinh
tế,
dễ
dãi,
lỏng
lẻo
trong
quy
trình
huy
động
vốn,
triển
khai
dự
án…
dẫn
tới
thất
thoát,
thiệt
hại
lớn
tài
sản
nhà
nước.
Phải
chăng
chúng
ta
đang
giao
một
nguồn
vốn
quá
lớn
trong
tay
một
số
cá
nhân,
mà
điều
kiện
ràng
buộc
chỉ
dựa
vào
niềm
tin
ở
đạo
đức
của
họ?
Đúng
là
như
này
thì
rất
rủi
ro
vì
người
trong
sáng,
liêm
khiết
đến
đâu
mà
không
có
chế
tài,
không
có
quản
lý
chặt
thì
cũng
dễ
dẫn
đến
sai
phạm.
Cán
bộ
dù
bản
chất
tốt,
liêm
khiết
nhưng
không
có
cơ
chế
ràng
buộc
trách
nhiệm,
quản
lý
tốt
thì
cũng
dễ
sa
ngã.
Do
đó,
nếu
phát
hiện
sai
phạm
mà
không
xử
lý
nghiêm,
kỷ
cương
sẽ
bị
giảm
sút.
Không
có
lý
gì
tài
sản
của
xã
hội,
của
nhiều
người
mà
lại
giao
cho
một
người
mà
họ
có
quyền
“thả
tay”
chi
tiêu,
kể
cả
tình
huống
đơn
vị
lỗ
lớn
mà
bản
thân
cán
bộ
lãnh
đạo
vẫn
được
trả
lương
cao
gấp
hàng
chục
lần
bình
thường…
Nhưng
chúng
ta
hiện
đã
có
tầng
tầng
lớp
lớp
quản
lý
mà
vẫn
để
xảy
ra
những
sự
việc
như
của
ông
Dũng
ở
Vinalines,
ông
Bình
ở
Vinashin
và
nhiều
cán
bộ
lãnh
đạo
các
DNNN
tương
tự?
Cơ
chế
quản
lý
hiện
nay
rõ
ràng
có
nhiều
lỗ
hổng,
lỏng
lẻo
nên
có
nhiều
người
lợi
dụng…
Đánh
giá,
quản
lý
cán
bộ
thì
yếu
kém.
Phải
chấn
chỉnh,
khắc
phục
được
những
lỗ
hổng
cơ
chế
này
mới
hạn
chế
được
sai
phạm.
Theo
ông,
hướng
khắc
phục
như
nào?
Có
ý
kiến
cho
rằng
cần
phải
công
khai
các
ứng
cử
viên
trong
diện
“quy
hoạch”
vào
các
vị
trí
lãnh
đạo
tập
đoàn,
TCty
nhà
nước?
Đúng
là
phải
công
khai
vấn
đề
này.
Giả
sử
chúng
ta
công
khai
việc
bổ
nhiệm
ông
Dũng
thì
chắc
người
dân,
dư
luận
đã
có
cơ
chế
giám
sát
phản
biện,
làm
rõ
các
sai
phạm
của
ông
Dũng
trong
các
thời
kỳ
trước,
không
dễ
gì
không
ai
biết
“bệnh”
như
vừa
qua.
Làm
vậy
sẽ
lọc,
loại
được
ngay
các
cán
bộ
không
đủ
điều
kiện.
Vụ
án
tại
Vinashin
chưa
kịp
khép
lại
thì
Vinalines
tiếp
tục
“gây
nổ”
tương
tự.
Sau
việc
đổ
bể
tại
một
số
DNNN,
phải
chăng
việc
chấn
chỉnh
các
tập
đoàn,
TCty
thời
gian
qua
vẫn
chưa
tốt?
Việc
tổng
kết
đánh
giá
các
tập
đoàn
chưa
được
bài
bản,
chưa
rõ.
Đến
giờ
vẫn
chưa
xác
định
được
thực
trạng
hoạt
động
của
các
đơn
vị
này
đúng
sai
ra
sao.
Hơn
nữa,
việc
tiếp
cận,
tiếp
xúc
cũng
khác
nhau,
đánh
giá
khác
nhau
nên
các
giải
pháp
đưa
ra
cũng
khác
nhau.
Muốn
quản
lý
được
phải
nắm
rõ
được
thực
trạng
của
đơn
vị.
Ví
dụ
việc
tái
cơ
cấu
Vinashin
vừa
qua
lại
thành
ra
đẩy
một
cơ
số
nợ
sang
cho
Vinalines
trong
khi
thực
chất
lúc
này
Vinalines
cũng
đang
khó
khăn
lắm
rồi.
Điều
này
chứng
tỏ
cơ
quan
quản
lý
chưa
nắm
rõ
được
thực
trạng
của
các
tập
đoàn.
Xin
cảm
ơn
ông!