Cùng
với
gói
giải
cứu
doanh
nghiệp
29.000
tỉ
đồng,
nhiều
biện
pháp
khác
cũng
được
Chính
phủ
thông
qua
được
công
bố
chính
thức
hôm
4-5.
Nhưng
dường
như
giải
pháp
dàn
trải
đó
chưa
phải
là
liều
thuốc
đủ
mạnh
trợ
giúp
hữu
hiệu
doanh
nghiệp
trong
hồi
suy
kiệt…
>>
Chính
phủ
ra
nghị
quyết
"cứu"
doanh
nghiệp
>>
“Giải
cứu”
DN:
Nhà
nước
muốn
vậy,
thị
trường
thì
sao?
>>
Giải
cứu
nền
kinh
tế:
Chưa
có
tên
hộ
kinh
doanh
Đọc
E-paper
Sức
mua
và
lòng
tin
cùng
giảm
nghiêm
trọng
Gần
hai
tháng
qua,
khi
Tổng
cục
Thống
kê
chính
thức
công
bố
số
lượng
doanh
nghiệp
phá
sản,
giải
thể
tiếp
tục
tăng
lên
con
số
gần
100.000
(năm
2011:
hơn
75.000
và
quý
I-2012:
17.735
doanh
nghiệp),
thực
tế
con
số
đó
có
thể
còn
cao
hơn
nhiều
đã
làm
cho
dư
luận
hết
sức
quan
tâm.
Các
phương
tiện
truyền
thông
và
chuyên
gia
nghiên
cứu
kinh
tế
bàn
về
“đáy”
của
sản
xuất
kinh
doanh.
Người
ta
dự
đoán
có
thể
đó
là
quý
II/2012
hay
“đáy”
sẽ
dịch
chuyển
tiếp
thời
gian
sau
tùy
theo
sự
ứng
phó
của
chính
sách
kinh
tế
vĩ
mô.
Các
phương
án
tài
chính,
lãi
suất
tín
dụng
bắt
đầu
giảm
còn
15%/năm,
giãn,
giảm
và
hoãn
thuế
cũng
đã
được
bàn
tới
ở
cấp
vĩ
mô
với
tổng
giá
trị
lên
tới
29.000
tỷ
đồng
đã
được
Chính
phủ
phê
duyệt.
Các
doanh
nghiệp
dân
doanh
đón
nhận
tin
tức
loại
này
trong
một
tâm
thế
không
thật
mặn
mà
bởi
chắc
chắn
họ
không
thuộc
nhóm
doanh
nghiệp
được
hưởng
lợi
từ
gói
trợ
giúp
ấy.
Đối
với
doanh
nghiệp
nhỏ
và
vừa
hiện
nay
tồn
tại
đã
là
khó.
Chi
phí
vốn,
chi
phí
cơ
hội,
chi
phí
đầu
vào
đều
tăng
rất
cao
so
với
trước
nên
không
mong
gì
có
lãi
cũng
như
phát
triển
sản
xuất
kinh
doanh.
Điều
lo
lắng
của
họ
trong
thời
điểm
này
là
sức
mua
của
xã
hội
sụt
giảm
nghiêm
trọng,
đặc
biệt
là
lòng
tin
thị
trường
xuống
mức
thấp
nhất
từ
trước
tới
nay.
Ngay
hội
chợ
hàng
Việt
Nam
chất
lượng
cao
vừa
kết
thúc
tuần
qua
ở
TP.
Hồ
Chí
Minh
cho
thấy:
doanh
nghiệp
tham
gia
với
nhiều
gian
hàng,
sản
phẩm
phong
phú,
đa
dạng,
doanh
nghiệp
nào
cũng
khuyến
mãi
lớn
với
hy
vọng
có
thể
bán
được
hàng.
Khách
tới
tham
quan
đông
(vì
nghỉ
lễ
kéo
dài)
nhưng
doanh
số
cũng
chỉ
bằng
70%
năm
trước.
Để
đầu
tư
cho
một
gian
hàng
tại
hội
chợ,
doanh
nghiệp
cũng
đã
lỗ.
Một
thông
tin
khác
từ
Grant
Thornton
International
cho
biết,
chỉ
số
lạc
quan
của
doanh
nghiệp
Việt
Nam
giảm
từ
34%
ở
quý
IV/2011
xuống
còn
6%
quý
I/2012.
Tạo
dựng
một
tinh
thần
lạc
quan
trong
kinh
doanh
để
có
thể
chủ
động
đầu
tư,
mở
rộng
sản
xuất,
lấy
lại
lòng
tin
cho
người
tiêu
dùng,
kích
cầu
trực
tiếp
để
tăng
sức
mua,
đặc
biệt
là
tạo
dựng
môi
trường
kinh
doanh
ổn
định
đang
là
mong
mỏi
lớn
của
các
nhà
doanh
nghiệp.
Lãi
suất
giảm
nhưng
doanh
nghiệp
vẫn
gồng
mình
trả
lãi
và
đau
đầu
đáo
nợ
Ai
cũng
biết
lãi
suất
huy
động
của
hệ
thống
ngân
hàng
thương
mại
bắt
đầu
giảm
từ
tháng
3/2012,
nhưng
đến
nay
lãi
suất
cho
vay
vẫn
chưa
giảm
tương
ứng.
Chênh
lệch
lãi
suất
khá
cao
đó
đưa
đến
lợi
nhuận
khủng
của
các
ngân
hàng
(Vietinbank:
1.394
tỷ
đồng
lợi
nhuận
sau
thuế,
tăng
60,4%
so
với
cùng
kỳ
năm
trước;
Ngân
hàng
Quân
đội,
885
tỉ
đồng;
Ngân
hàng
ACB,
960
tỷ
đồng,
tăng
60
tỷ
so
với
cùng
kỳ
năm
trước;
Sacombank:
1.000
tỷ
đồng…).
Sự
nghẽn
mạch
của
dòng
tiền,
vòng
quay
của
đồng
vốn
ngưng
trệ,
càng
làm
cho
chi
phí
tài
chính
doanh
nghiệp
tăng
lên
quá
cao.
Nếu
chỉ
tính
lãi
suất
15%
với
dư
nợ
tín
dụng
trên
toàn
hệ
thống
ngân
hàng
2,5-2,6
triệu
tỷ
đồng
(tương
đương
120-125
tỷ
USD)
thì
hằng
tháng,
nền
kinh
tế
phải
chi
trả
đến
30.000
tỷ
đồng.
So
với
GDP
đạt
khoảng
100
tỷ
USD
năm
2011,
mới
thấy
lãi
vay
cao
như
thế
nào
(theo
Thời
báo
Kinh
tế
Sài
Gòn,
ngày
3/5/2012).
Đó
là
chưa
kể
tình
trạng
bi
thảm
của
doanh
nghiệp
trong
tình
thế
phải
đáo
hạn
nợ.
Một
doanh
nghiệp
(xin
miễn
nêu
tên),
cận
đáo
hạn
vốn
vay
cho
hoạt
động
kinh
doanh,
dù
có
tài
sản
thế
chấp
vẫn
phải
chịu
một
sức
ép
lãi
suất
trên
22,5%
(lãi
suất
+
chi
phí
đáo
nợ
từ
2-3%).
Lãi
suất
chưa
thực
sự
giảm,
gói
giải
cứu
doanh
nghiệp
chưa
đi
vào
thực
tế,
hàng
tồn
kho
tăng
cao,
có
loại
như
thép
tồn
đến
500.000
tấn,
xi
măng,
chế
biến
thực
phẩm…
đều
ngất
ngưởng
gần
100%
trở
lên
đang
là
gánh
nặng
thực
sự
đối
với
doanh
nghiệp.
Đó
là
chưa
kể
các
ngành
xuất
khẩu
của
Việt
Nam
đều
đã
vượt
ngưỡng
tăng
trưởng.
Muốn
mở
rộng
thị
trường
xuất
khẩu
không
phải
là
chuyện
đơn
giản.
Cần
phải
thoát
ra
tình
trạng
xuất
thô
nguyên
liệu,
hay
gia
công
đơn
thuần
bằng
giá
gia
công
rẻ
không
còn
là
thế
mạnh. Các
đơn
hàng
xuất
khẩu
trong
ngành
dệt
may,
da
giày,
thủy
hải
sản
đều
giảm
so
với
trước.
Các
công
ty
may
mặc
uy
tín
tốt
trên
thị
trường
thế
giới
như
May
Sài
Gòn
3,
May
Sài
Gòn
2,
Việt
Tiến,
Gia
Định…
đơn
hàng
được
giữ
nguyên
như
năm
2011
thì
lợi
nhuận
cũng
không
đạt
được
như
mong
muốn
vì
giá
cả
đầu
vào
quá
cao.
Một
số
doanh
nghiệp
phải
mất
nhiều
thời
gian
để
hoạch
định
sản
xuất
kinh
doanh
và
đặt
ra
chỉ
tiêu
lợi
nhuận
của
năm
2012
là
bằng
không.
Mọi
chính
sách
đều
có
độ
trễ
khi
thực
hiện.
Sự
sàng
lọc
khắc
nghiệt
đối
với
doanh
nghiệp
trong
lúc
này
chính
là
điều
kiện
để
các
nhà
doanh
nghiệp
có
một
cái
nhìn
tổng
thể,
tự
cấu
trúc
lại
doanh
nghiệp,
củng
cố
tinh
thần
lạc
quan
trong
kinh
doanh
chính
là
tự
giải
cứu
một
cách
tốt
nhất.
Ông
Đỗ
Duy
Thái
-
Tổng
giám
đốc
Công
ty
Thép
Việt:
Chính
sách
cần
minh
bạch
Gói
giải
cứu
doanh
nghiệp
mà
Chính
phủ
vừa
phê
duyệt
là
đúng,
nhưng
theo
tôi,
cần
minh
bạch
và
cụ
thể
để
không
doanh
nghiệp
nào
có
thể
trục
lợi
từ
chính
sách.
Hàng
trăm
ngàn
doanh
nghiệp
nhỏ
đang
chết,
sức
mua
đang
giảm
nghiêm
trọng.
Sống
trong
sự
bất
định
của
chính
sách,
lòng
tin
của
người
tiêu
dùng
đang
giảm
nặng.
Giảm
thuế
VAT
ngay
với
tỷ
lệ
cao
nhất
có
thể,
và
thời
gian
không
quá
ngắn
để
kích
hoạt
thị
trường
là
rất
cần
thiết.
Cứu
được
doanh
nghiệp
nhỏ
càng
nhiều
càng
tăng
cao
sức
cạnh
tranh
của
nền
kinh
tế.
Doanh
nghiệp
nhỏ
và
vừa
của
Đài
Loan
đã
giúp
nền
kinh
tế
này
hóa
rồng
và
vượt
qua
khủng
hoảng
tài
chính
1997.
Mặt
khác
cần
tránh
tình
trạng
giới
tài
chính
và
đầu
cơ
thao
túng
chính
sách
vì
lợi
ích
nhóm
làm
bất
ổn
kinh
tế
vĩ
mô.
Môi
trường
chính
sách
ổn
định,
nhất
là
các
vấn
đề
tài
chính,
ngân
hàng,
là
cơ
hội
tốt
cho
những
nhà
đầu
tư
chân
chính.
Ông
Nguyễn
Ngọc
Anh
-
Tổng
giám
đốc
Công
ty
Cổ
phần
Thương
mại
SMC:
Cần
một
chính
sách
dài
hạn
xuyên
suốt
Đầu
năm
2011,
trước
tình
thế
khó
khăn
chung
của
nền
kinh
tế
trong
nước
và
thế
giới,
doanh
nghiệp
từng
được
giãn,
giảm
thuế,
nhưng
cuối
năm
đâu
lại
vào
đấy.
Gói
giải
cứu
lần
này
chỉ
mang
tính
chất
hỗ
trợ,
không
có
nhiều
ý
nghĩa
trong
khi
sự
suy
giảm
đã
quá
sâu
vào
xương
tủy
của
doanh
nghiệp
rồi.
Hàng
không
bán
được,
nếu
có
bán
được
hàng
thì
cũng
không
thu
hồi
được
nợ,
lãi
suất
tín
dụng
tuy
có
giảm
nhưng
hầu
như
không
doanh
nghiệp
nào
tiếp
cận
nổi,
nên
phá
sản
là
đương
nhiên.
Thiết
nghĩ
cần
một
chiến
lược
dài
hạn
đồng
bộ,
giảm
thuế
VAT
trong
thời
gian
dài,
có
chính
sách
trợ
giúp
người
nghèo
hiệu
quả.
Đừng
giải
cứu
như
gói
kích
cầu
năm
2009.
Ông
Lý
Ngọc
Minh
-
Tổng
giám
đốc
Công
ty
Minh
Long
I:
Cần
nhất
là
doanh
nghiệp
vay
được
vốn
lãi
suất
thấp
Với
gói
hỗ
trợ
29.000
tỉ
đồng,
một
con
số
quá
nhỏ
so
với
sức
khỏe
rất
kém
của
cả
nền
kinh
tế,
đây
chỉ
là
một
giải
pháp
hỗ
trợ
tinh
thần
doanh
nghiệp
chứ
không
phải
là
khả
thi
trong
thực
tế.
Cũng
có
thể
nói
gói
hỗ
trợ
này
chỉ
nhắm
vào
những
doanh
nghiệp
làm
ăn
có
lãi.
Còn
tình
hình
doanh
nghiệp
năm
nay
bi
kịch
hơn
năm
2009,
hàng
loạt
nhà
máy
đóng
cửa,
thị
trường
thì
ảm
đạm,
lối
ra
của
doanh
nghiệp
mờ
mịt.
Năm
2009,
gói
hỗ
trợ
giúp
một
số
doanh
nghiệp
vay
được
vốn
với
lãi
suất
chỉ
có
4%,
còn
năm
nay,
với
lãi
suất
15%
(mới
chỉ
là
mong
muốn
bằng
biện
pháp
hành
chính,
chưa
chắc
trong
thực
tế
doanh
nghiệp
tiếp
cận
được
vốn
với
lãi
suất
ấy),
không
doanh
nghiệp
nào
dám
vay
vốn
để
làm
ăn.
Vốn
là
vậy
còn
nhân
lực
thì
cũng
quá
nhiều
mâu
thuẫn.
Công
nhân
nghỉ
việc
được
bảo
hiểm
thất
nghiệp,
nên
họ
cứ
nghỉ
để
lãnh
trợ
cấp
và
mọi
hậu
quả
thiếu
thợ
thì
doanh
nghiệp
lãnh
đủ. |