GS.TS
Võ
Tòng
Xuân
hiến
kế
giúp
người
trồng
lúa
thoát
nghèo.
Bị
thương
lái
ép
giá,
các
bên
trung
gian
hưởng
lợi
nên
dù
cả
đời
"bán
mặt
cho
đất,
bán
lưng
cho
trời",
cuộc
sống
của
nông
dân
cũng
không
khá
hơn.
GS.TS
Võ
Tòng
Xuân
hiến
kế
giúp
người
trồng
lúa
thoát
nghèo.
GS.
TS
Võ
Tòng
Xuân
dành
cả
đời
nghiên
cứu
lĩnh
vực
nông
nghiệp,
gắn
chặt
với
cây
lúa,
cuộc
sống
nông
dân
đồng
bằng
sông
Cửu
Long
hàng
chục
năm
nay.
"Làm
sao
cho
nông
dân
tăng
lợi
tức,
bán
được
lúa
giá
cao"
là
nỗi
trăn
trở
lớn
nhất
của
nhà
giáo
trên
80
tuổi.
Sau
nhiều
năm
nghiên
cứu,
ông
cho
rằng
giải
pháp
tốt
nhất
giúp
nông
dân
phất
lên
là
làm
chủ
doanh
nghiệp.
Ý
tưởng
của
ông
là
lập
ra
công
ty
cổ
phần
về
nông
nghiệp.
Nông
dân
góp
cổ
phần
bằng
chính
số
lúa
trích
ra
sau
mỗi
vụ
thu
hoạch.
Ví
dụ:
thu
hoạch
7
tấn,
người
trồng
lúa
trích
300
kg
để
chuyển
thành
cổ
phần,
6.700
kg
còn
lại
sẽ
mang
tiêu
thụ.
Tới
cuối
năm,
công
ty
tổng
kết
lãi
lỗ
và
chia
thêm
cổ
tức,
căn
cứ
trên
số
cổ
phiếu
nắm
giữ
của
từng
người.
Như
vậy,
không
có
chuyện
công
ty
thu
mua
ăn
gian
hay
cố
tình
chèn
ép
giá
lúa
như
đã
xảy
ra
thời
gian
qua.
Thế
nhưng
cái
khó
nhất
là
giải
thích,
thuyết
phục
nông
dân
hiểu
được
cái
lợi
khi
trở
thành
cổ
đông,
thông
qua
việc
mua
cổ
phần.
Ngoài
ra,
chính
các
nhà
đầu
tư
cũng
không
tin
tưởng
vào
sự
hợp
tác
này
nên
hiện
không
mấy
ai
tự
nguyện
rót
vốn
thành
lập
công
ty
mà
người
bạn
đồng
hành
với
họ
là
những
nông
dân
chân
lấm
tay
bùn.
Sự
lệch
pha
về
nhận
thức,
cách
tiếp
cận,
giải
quyết
vấn
đề
giữa
nông
dân
và
những
người
có
chuyên
môn,
được
đào
tạo
bài
bản
trong
lĩnh
vực
này
cũng
là
nút
thắt
khó
gỡ.
"Lập
công
ty
cổ
phần
nông
nghiệp
mới
dừng
lại
ở
thăm
dò
phản
ứng
các
bên,
ít
nhất
cũng
4-5
năm
nữa
mới
có
những
bước
tiến
thực
sự",
nhà
khoa
học
chia
sẻ.
Hơn
20
năm
gắn
bó
với
đồng
ruộng,
ông
Võ
Văn
Hiệp,
xã
Mỹ
Thạnh
Đông,
huyện
Đức
Huệ,
Long
An
cho
biết,
thu
nhập
nghề
nông
rất
bấp
bênh,
lại
thêm
tin
đồn
gạo
giả
đã
ảnh
hưởng
đến
người
trồng
lúa.
Do
vậy,
nếu
có
đơn
vị
đứng
ra
hướng
dẫn
nông
dân
sản
xuất
gạo
theo
quy
chuẩn
sạch,
chất
lượng,
bảo
đảm
đầu
ra,
nhà
nông
sẽ
bớt
khó
khăn.
Vụ
đông
xuân
vừa
qua,
ông
Hiệp
chuyển
sang
sản
xuất
theo
quy
trình
GAP
nên
thu
hoạch
tới
8
tấn
trên
một
ha,
trong
khi
trước
đó
chỉ
khoảng
6
tấn.
Theo
ông,
mô
hình
GAP
cho
chất
lượng
hạt
lúa
no
tròn,
khỏe,
chắc
mẩy,
tăng
sản
lượng.
Tuy
nhiên,
vì
phải
chịu
sự
kiểm
soát
chặt
chẽ
và
có
quá
nhiều
quy
định
phải
tuân
thủ,
chứ
không
được
thoải
mái
canh
tác
như
trước
nên
một
số
nông
dân
vẫn
còn
dè
dặt. |
Tuy
nhiên,
theo
ông
Lê
Đạt
Chí,
Trưởng
bộ
môn
đầu
tư
tài
chính,
Đại
học
Kinh
tế
TP
HCM,
mô
hình
này
có
nhiều
điểm
cần
xem
xét.
Với
vốn
góp
ít
ỏi,
nông
dân
khó
có
tiếng
nói
trong
doanh
nghiệp
hay
can
thiệp
vào
công
việc
kinh
doanh.
Thậm
chí
cổ
đông
lớn
làm
lợi
cho
riêng
một
nhóm
cổ
đông
nào
đó,
bản
thân
nông
dân
cũng
khó
nắm
tình
hình.
Ngoài
ra,
cổ
tức
chi
trả
nhiều
khi
còn
thấp
hơn
cả
gửi
ngân
hàng.
Nhận
thấy
không
có
lợi,
họ
có
thể
bán
hết
cổ
phần.
Như
vậy,
ý
nghĩa
thực
sự
khi
trở
thành
cổ
đông,
làm
chủ
công
ty,
giúp
nông
dân
làm
giàu
khó
trọn
vẹn.
Chưa
kể,
một
doanh
nghiệp
có
hàng
trăm
nông
dân
là
cổ
đông
sẽ
khó
khăn
trong
quản
lý,
điều
hành.
Theo
ông
Xuân,
việc
lập
công
ty
cổ
phần,
nông
dân
tùy
khả
năng
mà
góp
vốn
là
giai
đoạn
đỉnh
cao,
người
trồng
lúa
đã
cận
kề
cơ
hội
đổi
đời.
Nhưng
trước
mắt
việc
nâng
cao
chất
lượng
gạo
phải
đặt
lên
hàng
đầu.
Tổ
chức
sản
xuất
chuyên
nghiệp,
nông
dân
là
chủ
doanh
nghiệp...
chỉ
là
điều
kiện
cần.
Gạo
ngon,
có
thương
hiệu
trên
thế
giới
mới
khiến
công
cuộc
đổi
đời
của
nông
dân
trở
nên
hoàn
chỉnh.
Chính
vì
vậy,
GS
Xuân
quyết
định
đưa
Global
Gap
-
GAP
(sản
xuất
an
toàn,
sạch,
chất
lượng
theo
tiêu
chuẩn
chung
của
quốc
tế)
vào
quy
trình
sản
xuất
lúa
để
nâng
cao
chất
lượng
hạt
gạo.
Ông
so
sánh,
các
loại
gạo
Việt
cùng
chất
lượng
với
Thái
Lan
nhưng
giá
luôn
thấp
hơn
từ
7-20
USD
một
tấn
và
thấp
hơn
gạo
của
Mỹ
đến
220
USD.
Việc
tăng
chất
lượng
và
giá
trị
gạo
là
đòi
hỏi
bức
bách
trong
giai
đoạn
hiện
nay.
Thế
nhưng,
trái
với
dự
kiến,
ông
định
triển
khai
thí
điểm
trên
100
ha
ở
Long
An
nhưng
vụ
đông
xuân
vừa
qua
chỉ
thực
hiện
trên
60
ha
ở
huyện
Đức
Huệ.
Lý
do
là
GAP
có
quá
nhiều
tiêu
chí
bắt
nông
dân
phải
thực
hiện
khi
sản
xuất
lúa,
chứ
không
được
tự
do
như
trước.
Trong
đó,
việc
phải
có
nhà
vệ
sinh
tự
hủy,
phân
loại
rác
thải,
không
phóng
uế
bừa
bãi,
không
cho
gà
vịt
xuống
ruộng...
là
khó
thuyết
phục
nông
dân
nhất.
Do
đó,
dù
không
cần
phải
vay
hay
mua
thiếu
phân
bón,
thuốc
trừ
sâu...
mà
sẽ
có
công
ty
đứng
ra
bao
tiêu
mọi
chi
phí,
tới
khi
bán
lúa
cho
công
ty
sẽ
cấn
trừ,
thậm
chí
được
bán
với
giá
cao
hơn
thị
trường
10-15%
nhưng
ít
có
hộ
tham
gia
sản
xuất
theo
quy
trình
GAP.
Như
vậy,
họ
lại
tiếp
tục
bị
thương
lái
chèn
ép
giá,
bán
vội
để
có
tiền
trả
nợ
phân
bón,
thuốc
trừ
sâu,
nhân
công...
nên
sẽ
không
được
giá
cao.
Theo
ông,
nông
dân
chỉ
tin
những
điều
họ
thấy,
nên
nếu
nhiều
hộ
làm
thành
công
theo
mô
hình
GAP,
lời
lớn,
ắt
sẽ
có
nhiều
nông
dân
khác
bắt
chước
làm
theo.
Do
vậy,
triển
khai
GAP
nhưng
không
có
nhiều
người
tham
gia
cũng
là
điều
dễ
hiểu.
"Giúp
nông
dân
tăng
lợi
tức
là
mong
mỏi
lớn
nhất
hiện
nay
của
tôi
nên
tôi
sẽ
kiên
trì
theo
đuổi
việc
lập
công
ty
cổ
phần
nông
nghiệp
và
tạo
lập
thương
hiệu
riêng
cho
gạo
Việt
bằng
cách
đưa
quy
chuẩn
sạch
vào
sản
xuất
gạo",
vị
giáo
sư
gốc
An
Giang
chia
sẻ.