Theo
thống
kê
của
Cục
Sở
hữu
trí
tuệ
(Bộ
Khoa
học-
Công
nghệ),
hiện
có
hơn
800
sản
phẩm
nông
nghiệp
và
làng
nghề
truyền
thống
của
VN
có
uy
tín,
nổi
tiếng
không
chỉ
ở
VN
mà
trên
thế
giới.
Tuy
nhiên,
cho
đến
nay
vẫn
chưa
có
một
thương
hiệu
tập
thể
nào
của
VN
đăng
ký
bảo
hộ
thương
hiệu
ở
nước
ngoài.
|
Cà
phê
là
một
trong
những
nông
sản
xuất
khẩu
hàng
đầu
của
Việt
Nam,
nhưng
vẫn
chưa
được
chú
trọng
và
quan
tâm
đúng
mức
về
bảo
hộ
thương
hiệu-
ảnh:
Internet |
Dưới
đây
là
cuộc
phỏng
vấn
ông
Trần
Hữu
Nam,
Phó
cục
trưởng
Cục
Sở
hữu
trí
tuệ
(SHTT)
về
vấn
đề
này.
Thưa
ông,
sự
việc
một
số
thương
hiệu
nổi
tiếng
trong
nước
gần
đây
bị
một
số
tổ
chức,
cá
nhân
nước
ngoài
đăng
ký
ngày
càng
tăng,
ở
VN
việc
bảo
hộ
thương
hiệu
trong
nước
và
quốc
tế
chưa
được
quan
tâm.
Vì
sao?
Các
doanh
nghiệp
(DN)
ở
VN
cũng
nhận
thức
được
tầm
quan
trọng
của
việc
đăng
ký
bảo
hộ
thương
hiệu.
Cục
SHTT
đã
từng
đưa
ra
cảnh
báo,
khuyến
cáo
về
đăng
ký
bảo
hộ
thương
hiệu
thông
qua
các
cuộc
hội
thảo,
tập
huấn
hằng
năm.
Tuy
nhiên,
với
những
thương
hiệu
thuộc
sở
hữu
của
tập
thể,
cộng
đồng
thì
chưa
được
quan
tâm.
Những
thương
hiệu
này
thường
trực
thuộc
hội,
hiệp
hội
các
nhà
sản
xuất.
Muốn
đăng
ký
thì
tất
cả
các
thành
viên
trong
hiệp
hội
phải
đồng
lòng,
thấy
được
tầm
quan
trọng.
Mình
không
đăng
ký
tức
là
mình
chịu
thiệt.
Những
thương
hiệu
này
sẽ
bị
kiện
hoặc
bị
ngăn
chặn
xuất
khẩu
ngay
tại
cửa
khẩu
biên
giới
các
nước
do
xâm
phạm
độc
quyền
nhãn
hiệu
tại
những
nước
đã
bị
đăng
ký
bảo
hộ.
Hiện
các
địa
phương
đăng
ký
chỉ
dẫn
địa
lý
(CDĐL)
trong
nước
mới
chỉ
có
30
nhãn
hiệu
tập
thể.
Chưa
có
thương
hiệu
nào
đăng
ký
ở
nước
ngoài.
Cục
SHTT
đang
giúp
nước
mắm
Phú
Quốc
đăng
ký
ở
cộng
đồng
châu
Âu
(đang
chờ
xem
xét
công
bố),
mặc
dù
thương
hiệu
này
đã
đăng
ký
chỉ
dẫn
trong
nước
từ
lâu.
Phải
chăng
việc
đăng
ký
quốc
tế
khó
khăn
và
tốn
kém?
Có
hai
hình
thức,
một
là
DN,
các
tổ
chức
đăng
ký
trực
tiếp
tại
nước
sở
tại
thông
qua
các
tổ
chức
đại
diện
SHTT.
Cách
thứ
2,
đơn
giản
và
thuận
tiện
hơn
rất
nhiều
là
đăng
ký
thông
qua
hệ
thống
nhãn
hiệu
quốc
tế
Madrid
mà
VN
là
thành
viên.
Nếu
đăng
ký
theo
hệ
thống
Madrid,
chỉ
cần
một
bộ
hồ
sơ
trực
tiếp
thông
qua
Cục
SHTT.
Cục
sẽ
thông
báo
và
chuyển
hồ
sơ
cho
văn
phòng
quốc
tế
để
chuyển
về
các
nước
xin
đăng
ký.
Kinh
phí
để
đăng
ký
bảo
hộ
độc
quyền
trên
toàn
hệ
thống
hiện
mất
khoảng
1.000
-
2.000
USD,
thủ
tục
cũng
rất
nhanh
gọn,
bảo
hộ
trong
thời
gian
10
năm,
sau
đó
kinh
phí
gia
hạn
sẽ
rẻ
hơn.
Thời
gian
xem
xét
hồ
sơ
đăng
ký
SHTT
trong
nước
là
1
năm.
Nếu
đăng
ký
ra
nước
ngoài
ít
nhất
từ
14
-
16
tháng.
Để
không
tiếp
tục
xảy
ra
những
vụ
việc
như
với
cà
phê
Buôn
Ma
Thuột,
theo
ông
cần
phải
làm
gì?
Nhãn
hiệu
tập
thể,
nhãn
hiệu
chứng
nhận,
cũng
như
CDĐL
không
thuộc
quyền
sở
hữu
cá
nhân
cụ
thể
mà
là
của
cộng
đồng,
các
nhà
sản
xuất
kinh
doanh
trên
địa
bàn
đó
hoặc
các
chủ
thể
là
cơ
quan
nhà
nước.
Do
đó,
chính
quyền
địa
phương
và
các
hội,
hiệp
hội
là
chủ
sở
hữu
của
thương
hiệu
tập
thể
cần
quan
tâm
hơn
nữa
trong
việc
bảo
vệ
thương
hiệu
và
phải
nhanh
chóng
có
chiến
lược
đăng
ký
bảo
hộ.
Việc
đòi
lại
những
thương
hiệu
đã
mất,
theo
ông,
có
khả
thi?
Điều
này
còn
tùy
thuộc
vào
cơ
sở
mà
mình
có
khả
năng
đòi.
Chẳng
hạn
với
thương
hiệu
Vinataba,
ngoại
trừ
một
số
nước
xung
quanh
khu
vực,
còn
lại
chúng
ta
vẫn
chưa
đòi
được
(ngay
cả
tại
Trung
Quốc,
dù
Cục
SHTT
đã
hỗ
trợ).
Có
một
điều
chắc
chắn,
muốn
đòi
lại
thương
hiệu
không
hề
đơn
giản,
cần
rất
nhiều
thời
gian
và
chi
phí.
Hầu
như
tất
cả
các
nước,
thủ
tục
đòi
lại
nhãn
hiệu
không
phải
bằng
con
đường
ngoại
giao,
hay
thông
qua
cơ
quan
SHTT
mà
đều
phải
ra
tòa.
Các
vấn
đề
giải
quyết
đều
phải
thông
qua
đại
diện
pháp
lý
tại
nước
sở
tại.
Tùy
từng
nước,
chi
phí
thuê
luật
sư
được
tính
từ
300
-
500
USD/giờ.