Tập
đoàn
nông
nghiệp
lớn
nhất
Mỹ
Latinh
dựa
vào
công
nghệ
tân
tiến;
đi
thuê
máy
móc
và
đất
đai
nhiều
hơn
là
sở
hữu
chúng.
Nhà
thơ
Brian
Brett
gọi
nghề
nông
là
“nghề
của
hi
vọng”.
Người
nông
dân
phải
cầu
nguyện
để
có
đủ
nắng
mưa
cũng
như
những
điều
kiện
tự
nhiên
thuận
lợi,
đất
đai
phì
nhiêu
hoặc
dễ
cải
tạo
và
giá
cả
thị
trường
diễn
biến
tốt.
Tuy
nhiên,
những
người
nông
dân
ở
Argentina
không
nghĩ
như
vậy.
Kể
từ
khi
nước
này
lâm
vào
khủng
hoảng
tài
chính
năm
2002,
chính
phủ
đánh
thuế
20
–
35%
đối
với
nông
sản
xuất
khẩu,
trong
khi
lạm
phát
tăng
cao
khiến
chi
phí
bị
đội
lên
25%
mỗi
năm.
Tồi
tệ
hơn,
biến
động
của
đồng
peso
còn
bị
chi
phối
và
cao
hơn
đến
60%
so
với
khi
được
tự
do
giao
dịch.
Đứng
trước
quá
nhiều
bất
lợi,
rất
nhiều
tập
đoàn
nông
nghiệp
của
Argentina
đã
phải
thu
hẹp
hoạt
động,
El
Tejar
–
vốn
từng
là
nhóm
nông
nghiệp
lớn
nhất
ở
Argentina
và
hiện
vẫn
là
tập
đoàn
lớn
nhất
ở
châu
Mỹ
-
chỉ
canh
tác
trên
30.000
hecta
trong
mùa
vụ
2012
–
13,
giảm
mạnh
so
với
con
số
180.000
của
năm
trước
đó
và
so
với
mức
đỉnh
300.000.
Tập
đoàn
này
đã
chuyển
trụ
sở
đến
Brazil.
Thế
nhưng,
Los
Grobo
–
một
công
ty
theo
kiểu
gia
đình
và
là
nhà
sản
xuất
ngũ
cốc
lớn
thứ
hai
ở
Mỹ
Latinh
-
đã
chọn
một
chiến
lược
khác.
Thay
vì
chuyển
trụ
sở
đến
Brazil
như
El
Tejar,
công
ty
này
bán
toàn
bộ
hoạt
động
ở
Brazil
và
mua
Agrofina
–
một
công
ty
hóa
nông
nghiệp
của
Argentina.
Los
Grobo
bỏ
vào
đây
400
triệu
peso
(tương
đương
61
triệu
USD)
để
nâng
cao
năng
suất
và
đầu
tư
vào
các
nhà
máy
xử
lý
hạt.
Gutstavo
Grobocopatel
–
Chủ
tịch
của
Los
Grobo
–
cho
rằng
động
thái
này
là
để
tận
dụng
cơ
hội
chứ
không
phải
đi
ngược
với
xu
hướng
trong
bối
cảnh
các
nhà
đầu
tư
đang
tháo
chạy
khỏi
khu
vực
nông
nghiệp
của
Argentina.
Ông
cũng
tự
tin
cho
rằng
Los
Grobo
sẽ
có
được
vị
thế
tốt
khi
nền
kinh
tế
hồi
phục.
Trong
khi
hầu
hết
các
đối
thủ
cạnh
tranh
tập
trung
vào
sản
xuất
ngũ
cốc,
Grobocopatel
cho
biết
công
ty
của
ông
hoạt
động
theo
hướng
đa
dạng,
cung
cấp
cho
người
nông
dân
mọi
thứ,
từ
nguồn
cung,
vốn,
kênh
phân
phối
cho
đến
dịch
vụ
vận
chuyển.
Do
đó,
một
số
đối
thủ
cạnh
tranh
của
Los
Grobo
cũng
là
khách
hàng.
El
Tejar
đã
sử
dụng
dịch
vụ
buôn
bán
và
logistic
của
Los
Grobo
suốt
20
năm
nay.
Mảng
sản
xuất
của
Los
Grobo
đạt
được
doanh
thu
gần
150
triệu
USD
trong
mùa
vụ
2011
–
12.
Công
ty
này
không
mua
máy
móc
và
đất
đai
mà
đi
thuê
từ
các
công
ty
khác.
Mô
hình
thuê
ngoài
như
trên
hiện
đang
được
áp
dụng
tại
gần
60%
diện
tích
đất
nông
nghiệp
ở
Argentina.
Luật
lệ
khắt
khe
về
quyền
sử
dụng
đất
cũng
như
luật
thừa
kế
chặt
chẽ
khiến
đi
thuê
là
sự
lựa
chọn
hợp
lý
nhất.
Kể
từ
mùa
vụ
2004
–
05,
Los
Grobo
đã
thuê
ít
nhất
170.000
mẫu
đất
nông
nghiệp.
Thời
kỳ
đỉnh
cao
2010
–
11,
công
ty
này
thuê
320.000
hecta
ở
Argentina,
Brazil
và
Uruguay
để
trồng
lúa
mì,
các
cây
cho
hạt
có
dầu
và
đặc
biệt
là
đậu
nành.
Năm
1915,
cụ
của
Grobocopatel
được
cấp
15
hecta.
Qua
2
thế
hệ,
gia
đình
ông
sở
hữu
4.500
hecta
–
trước
khi
thế
hệ
hiện
tại
chuyển
sang
mô
hình
đi
thuê
đất.
Thêm
vào
đó,
Los
Grobo
đầu
tư
mạnh
mẽ
vào
việc
phát
triển
công
nghệ
canh
tác
mới.
Đây
là
một
trong
những
tập
đoàn
đầu
tiên
ở
Argentina
sử
dụng
công
nghệ
canh
tác
không
cần
cày
bừa
đất
nhằm
giảm
sói
mòn
đất.
Ngoài
lúa
mì
và
đậu
nành,
nhiều
cánh
đồng
của
Los
Grobo
được
trang
bị
bộ
cảm
biến
gửi
các
thông
tin
chính
xác
và
cập
nhật
mới
nhất
về
nhiệt
độ
đất
và
độ
ẩm
để
có
thể
quản
lý
một
cách
tốt
nhất.
“Làm
nông
dựa
trên
kiến
thức
thay
vì
đất
đai
sẽ
sớm
trở
thành
xu
hướng
thống
trị
ngành
nông
nghiệp.
Đây
là
mô
hình
phù
hợp
nhất
với
những
nơi
có
điều
kiện
trồng
trọt
khó
khăn.
Nếu
được
áp
dụng
trên
diện
rộng,
gắn
với
phát
triển
bền
vững
và
cải
tiến
không
ngừng,
đây
sẽ
là
một
cuộc
cách
mạng”,
Grobocopatel
nói.
Thu
Hương
Theo
Trí
Thức
Trẻ/Economist