Động
lực
nào
giúp
bà
một
lòng
một
dạ
với
nông
dân
Việt
Nam?
Niềm
vui
của
tôi
là
thấy
mọi
người
thu
nhập
tăng
lên,
bảo
vệ
được
môi
trường.
Điều
đó
cần
phải
có
thời
gian.
Cần
nhất
là
phải
sát
dân,
có
phương
pháp
tiếp
cận,
chứ
nhiều
tiền
chưa
chắc
đã
làm
được
đâu.
Mình
đừng
ngồi
đó
mà
đòi
hỏi
nông
dân
phải
canh
tác
sạch,
phải
có
trách
nhiệm
với
họ,
tạo
ra
thị
trường
cho
sản
phẩm
hữu
cơ,
đó
là
hai
mặt
của
một
vấn
đề.
Bà
Ino
Mayu,
nhà
sáng
lập
tổ
chức
Seed
to
Table
Qua
thời
gian
hướng
dẫn
nông
dân
làm
nông
nghiệp
hữu
cơ,
bà
thấy
kiến
thức
tiếp
cận
loại
hình
này
của
họ
như
thế
nào?
Cái
đấy
tuỳ
từng
người.
Người
chịu
khó
học
hỏi
thì
hiểu
rất
sâu
chứ
không
chạy
theo
lợi
nhuận.
Lợi
nhuận
tuy
phải
có
vì
họ
sống
bằng
nghề
đấy,
thế
nhưng
mà
người
ta
cũng
hiểu
sâu
về
sức
khoẻ
của
mình,
sức
khoẻ
của
người
ăn
và
cân
bằng
hệ
sinh
thái
tại
môi
trường
mà
họ
sản
xuất.
Người
ta
còn
hiểu
tại
sao
phải
bảo
vệ
môi
trường,
đó
chính
là
bảo
vệ
sức
khoẻ
của
mình
và
cộng
đồng
và
quyền
lợi
kinh
tế
của
người
nông
dân.
Như
thế
mới
bền
vững
được.
Nếu
bây
giờ
đem
kiến
thức
hữu
cơ
áp
dụng
cho
Việt
Nam
trên
nền
đất
cơ
bản
bị
ô
nhiễm
có
được
không?
Tuỳ
từng
vùng,
nếu
bị
ô
nhiễm
thì
không
thể
sản
xuất
được,
tại
vì
cái
đấy
có
kim
loại
nặng
quá
thì
làm
sao.
Với
khu
vực
Bình
Đại,
Ba
Tri
ở
tỉnh
Bến
Tre,
nơi
các
nhóm
nông
dân
đang
làm
thì
chúng
tôi
đã
khảo
sát
kỹ,
đã
lấy
mẫu
đất,
nước
đưa
đi
xét
nghiệm
và
đạt
yêu
cầu.
May
mà
chưa
nhiễm
mặn.
Còn
những
khu
vực
khác
mà
đất
đai,
nguồn
nước
ô
nhiễm
thì
không
được
phép
sản
xuất
hữu
cơ.
Tôi
nhớ
có
lần
cũng
bị
một
vụ
ở
Hoà
Bình,
tuy
nơi
chọn
làm
là
vùng
sâu
vùng
xa
nhưng
không
ai
nghĩ
đất
đó
là
bị
ô
nhiễm.
Xung
quanh
không
có
nhà
máy,
xí
nghiệp,
vậy
mà
khi
kiểm
tra
thì
đất
bị
nhiễm
kim
loại
cực
kỳ
độc
hại.
Sau
này
bà
con
mới
nói
ngày
trước
ở
đây
là
khu
vực
dùng
để
làm
kho
chứa
phân
bón
hoá
học.
Qua
tiếp
xúc,
bà
thấy
kiến
thức
của
nông
dân
Việt
Nam
so
với
nông
dân
Nhật
Bản
khi
áp
dụng
mô
hình
sản
xuất
nông
nghiệp
sạch
có
sự
khác
biệt
lớn
không?
Nông
dân
Nhật
Bản
có
nhiều
tiến
sĩ
lắm.
Hoặc
là
học
hết
đại
học
nhiều
lắm.
Họ
cực
kỳ
say
mê,
tỉ
mỉ
làm
nông
nghiệp
đúng
như
bản
chất
đặc
trưng
người
Nhật.
Cho
nên
là
khi
mê
một
cái
gì
đó,
thấy
thích
một
cái
gì
đó
là
người
ta
nghiên
cứu
sâu.
Tôi
thấy
người
nông
dân
Nhật
hơi
lạ
một
chút
là
khi
tiến
hành
nghiên
cứu
đôi
lúc
họ
cũng
chưa
biết
chính
xác
hiệu
quả
của
nghiên
cứu
đó
là
cái
gì,
mang
lại
lợi
ích
cho
cộng
đồng
như
thế
nào
nhưng
họ
vẫn
tập
trung
nghiên
cứu
sâu.
Nhưng
cuối
cùng
thì
lại
kết
nối
được
việc
sản
xuất
ra
một
công
nghệ
mới.
Bản
tính
của
người
nông
dân
Nhật
hay
ở
chỗ
người
ta
tìm
ra
được
công
nghệ
mới
thì
có
ý
định
trả
lại
cho
cộng
đồng,
chứ
không
vì
mục
đích
kiếm
lợi
nhuận.
Đặc
tính
của
nông
dân
Việt
Nam
như
bà
tiếp
xúc
thì
có
thuận
lợi
để
phát
triển
nông
nghiệp
hữu
cơ?
Động
lực
lớn
nhất
là
bây
giờ
phải
có
đầu
ra.
Vì
nông
dân
sống
bằng
nghề
này.
Người
nông
dân
Nhật
cũng
sống
bằng
nghề
nông
nhưng
nhiều
khi
họ
sẵn
sàng
bỏ
tiền
ra,
mượn
tiền
làm
nông
nghiệp
hữu
cơ
mười
năm
không
có
thu
nhập
nhưng
vẫn
làm.
Đặc
tính
nông
dân
bảo
thủ
thì
ở
đâu
cũng
vậy
thôi.
Quan
điểm
của
tôi
là
không
bao
giờ
ép
buộc
họ
làm.
Khi
giải
thích,
chuyển
giao
kiến
thức
thì
họ
thấy
tốt
cho
môi
trường,
cho
sức
khoẻ
thì
tiếp
nhận.
Còn
không
muốn
làm
thì
thôi.
Nhưng
nếu
triển
khai
thành
các
nhóm
sản
xuất
trên
diện
tích
nhỏ
thì
sản
lượng
sẽ
không
đủ
đáp
ứng
nhu
cầu
thị
trường?
Quan
điểm
nông
dân
Việt
Nam
thường
là
không
có
đầu
ra
sẽ
không
an
tâm
sản
xuất.
Còn
sản
lượng
thì
tôi
nghĩ
nhu
cầu
lớn
với
rau
hữu
cơ
là
có,
nhưng
nếu
làm
đại
trà
rất
khó
quản
lý.
Tôi
cũng
không
muốn
nhấn
mạnh
đến
hiệu
quả
kinh
tế
nhiều,
tại
vì
nếu
hiệu
quả
kinh
tế
nhiều
quá
nông
dân
lại
nghĩ
bán
được
giá
cao
mới
làm,
chứ
không
quan
tâm
đến
những
mặt
tốt
khác
của
nông
nghiệp
hữu
cơ.
Chạy
theo
lợi
nhuận
là
không
làm
được,
sẽ
làm
ẩu,
nhiều
khi
vi
phạm
cũng
không
nói
ra.
Như
vậy
có
mâu
thuẫn
không,
vì
một
trong
những
mục
tiêu
chính
của
nông
nghiệp
hữu
cơ
là
làm
tăng
giá
trị
lợi
nhuận?
Không,
đó
chỉ
là
một
trong
những
mục
tiêu
thôi.
Nếu
chỉ
có
lợi
nhuận
là
nghĩ
sai.
Bà
con
phải
hiểu
bối
cảnh
xã
hội,
ý
nghĩa
của
nông
nghiệp
hữu
cơ
là
làm
cân
bằng
hệ
sinh
thái
giữa
môi
trường
và
con
người…
Dự
án
có
tiến
tới
hỗ
trợ
đầu
ra,
marketing
cho
nông
dân
không?
Có,
chúng
tôi
đã
hẹn
được
nhiều
doanh
nghiệp
đến
rồi.
Nhưng
mà
tôi
cũng
phải
hơi
kén
chọn
một
chút
vì
doanh
nghiệp
cũng
không
phải
ai
cũng
tốt.
Họ
thường
nghĩ
cơ
hội
kiếm
được
nhiều
tiền
thì
làm,
muốn
có
nhiều
hàng
để
bán
ngay,
như
thế
lại
không
bền
vững.
Tôi
chỉ
tìm
ra
một
số
doanh
nghiệp,
chịu
trách
nhiệm
với
cộng
đồng,
cùng
với
nông
dân
làm
nông
nghiệp
hữu
cơ.
Làm
việc
với
nông
dân
vất
vả
cực
nhọc
thế,
mà
sao
bà
lúc
nào
cũng
hăng
say?
Nông
dân
ở
đâu
cũng
vậy,
tính
bảo
thủ
lớn
lắm.
Họ
đã
tin
dùng
một
phương
pháp
nào
rồi
thì
thay
đổi
khó
lắm,
phải
rất
kiên
trì.
Làm
thế
nào
để
tính
toán
hiệu
quả
cụ
thể
mới
thuyết
phục
được,
nhưng
cũng
phiêu
lưu
lắm,
vì
có
thể
họ
gắn
bó
với
mình
trong
thời
gian
có
hỗ
trợ,
nhưng
sau
đó
thì
đâu
lại
vào
đấy.
Nhiều
khi
cũng
bó
tay
luôn.
Chính
vì
thế
tôi
không
tha
thiết
với
mô
hình
quy
mô
lớn,
mà
chỉ
tập
trung
vào
những
hộ
nhỏ,
hộ
nghèo,
vì
chính
họ
mới
là
người
làm
thay
đổi
môi
trường.
Bên
cạnh
đó,
rất
cần
sự
kết
hợp
của
vai
trò
trung
gian
là
cán
bộ
nhà
nước
tại
địa
phương
để
thuyết
phục.
Minh
Khoa
thực
hiện
Hoàng
Tường
hoạ
chân
dung
theo tiepthithegioi.vn