Doanh
nghiệp
châu
Á
đang
đứng
trước
nhiều
cơ
hội
và
thách
thức
dành
cho
họ
cũng
không
hề
nhỏ.
Doanh
nghiệp
Internet
ở
châu
Á
Các
doanh
nghiệp
châu
Á
đang
hoạt
động
rất
tích
cực
trong
ngành
Internet,
một
phần
nhờ
vào
việc
“gã
khổng
lồ”
thương
mại
điện
tử
Alibaba
chuẩn
bị
niêm
yết
cổ
phiếu
trên
sàn
chứng
khoán
Mỹ.
Vụ
IPO
của
Alibaba
khuyến
khích
một
số
công
ty
khác
của
Trung
Quốc
lên
sàn.
Internet
phát
triển
ở
châu
Á
theo
một
cách
riêng
biệt,
khác
với
mô
hình
châu
Âu.
Mảng
bán
lẻ
trực
tuyến
của
Trung
Quốc
có
thể
vượt
Mỹ
trong
năm
nay,
trong
khi
Nhật
Bản
và
Hàn
Quốc
hiện
đã
là
thị
trường
bán
lẻ
trực
tuyến
lớn
thứ
3
và
thứ
6
thế
giới
(theo
nghiên
cứu
của
McKinsey).
Châu
Á
cũng
có
những
“gã
khổng
lồ”
trong
ngành
Internet,
với
các
công
ty
niêm
yết
có
tổng
giá
trị
vốn
hóa
gần
300
tỷ
USD.
Nhật
Bản
có
tập
đoàn
siêu
thị
Rakuten
và
công
ty
điện
thoại
Softbank.
Ở
Hàn
Quốc,
Naver
là
công
cụ
tìm
kiếm
chiếm
ưu
thế
chứ
không
phải
Google.
Ở
châu
Á,
sàn
giao
dịch
thương
mại
điện
tử
–
nơi
các
thương
nhân
tương
tác
với
khách
hàng
–
đóng
vai
trò
quan
trọng
hơn
ở
bất
kỳ
nơi
nào
trên
thế
giới,
chiếm
đến
90%
doanh
số
bán
lẻ
trực
tuyến
ở
Trung
Quốc
trong
khi
ở
Mỹ
tỷ
lệ
chỉ
là
24%.
Ở
châu
Á,
những
công
ty
trực
tuyến
lớn
nhất
không
cần
đến
hiện
diện
ngoài
đời
thực.
Trong
khi
đó,
7
trong
số
10
nhà
bán
lẻ
trực
tuyến
lớn
nhất
ở
Mỹ
là
những
doanh
nghiệp
truyền
thống
như
Sears
và
Walmart.
Ở
Nhật
Bản,
chỉ
1
trong
số
top
10
là
doanh
nghiệp
truyền
thống.
Nhìn
chung,
các
doanh
nghiệp
Internet
lớn
ở
châu
Á
có
ít
mối
quan
hệ
với
các
mô
hình
kinh
doanh
truyền
thống
hơn
so
với
các
đối
thủ
châu
Âu.
Điều
này
có
nghĩa
là
các
trang
web
sẽ
là
mối
đe
dọa
lớn
hơn
đối
với
các
doanh
nghiệp
truyền
thống
so
với
ở
phương
Tây.
Theo
Hiroshi
Mikitani
–
ông
chủ
của
Rakuten,
thế
giới
sẽ
chứng
kiến
sự
chuyển
biến
rất
lớn
lao
trong
thời
gian
tới.
Ví
dụ,
các
loại
tiền
tệ
truyền
thống
sẽ
dần
biến
mất.
Các
công
ty
Internet
ở
thị
trường
mới
nổi
châu
Á
đang
tạo
nên
những
phần
hoàn
toàn
mới
trong
nền
kinh
tế,
hoặc
thay
thế
những
phần
chưa
được
cải
cách.
Flipkart
–
một
trong
những
“ngôi
sao
Internet”
của
Ấn
Độ
-
đang
xây
dựng
một
hệ
thống
hậu
cần
mang
tầm
cỡ
quốc
gia.
Bao
Fan,
người
đứng
đầu
China
Renaissance
(một
ngân
hàng
đầu
tư
làm
việc
với
các
công
ty
công
nghệ
ở
đại
lục)
cho
biết
giới
trẻ
Trung
Quốc
thường
bỏ
qua
truyền
hình
và
tìm
đến
các
trang
video.
Do
có
ít
cơ
hội
tiếp
cận
với
những
loại
hình
giải
trí
truyền
thống
như
hòa
nhạc
hay
thể
thao,
giới
trẻ
Trung
Quốc
nghiện
các
trò
chơi
trực
tuyến.
Có
thể
rút
ra
kết
luận
trong
dài
hạn,
các
công
ty
internet
“thuần
túy”
sẽ
kiểm
soát
“miếng
bánh”
lớn
hơn
trong
các
nền
kinh
tế
châu
Á
so
với
ở
các
nước
phát
triển.
Tuy
nhiên,
đâu
đó
vẫn
còn
những
dấu
hỏi.
Câu
hỏi
đầu
tiên
là
liệu
có
phải
cuối
cùng
thì
Ấn
Độ
và
Indonesia
sẽ
phát
triển
những
công
ty
Internet
lớn
của
riêng
họ.
Cho
tới
nay,
những
dấu
hiệu
này
vẫn
chưa
rõ
ràng.
Hiện
có
giá
trị
khoảng
2
tỷ
USD,
Flipkart
-
công
ty
Internet
lớn
nhất
Ấn
Độ
-
còn
khá
nhỏ
bé
nhưng
đang
đứng
trước
nhiều
cơ
hội
lớn.
Một
câu
hỏi
khác
là
liệu
một
ngày
nào
đó
châu
Á
có
thể
cạnh
tranh
với
Mỹ
hay
không?
Vẫn
còn
sớm
để
nghĩ
đến
điều
này,
nhưng
Rakuten
vừa
mua
Viber
và
SoftBank
cũng
thâu
tóm
hãng
viễn
thông
của
Mỹ.
Alibaba
không
hề
che
giấu
tham
vọng
vươn
ra
toàn
cầu.
Bao
trùm
các
câu
hỏi
này
là
nỗi
lo
lắng
về
những
căng
thẳng
mới
nổi
lên
ở
khu
vực.
Căng
thẳng
giữa
Nhật
Bản
và
Trung
Quốc
sẽ
khiến
các
nhà
đầu
tư
và
doanh
nghiệp
lo
lắng.
Chiến
tranh
nổ
ra
giữa
Nhật
Bản
và
Trung
Quốc
sẽ
là
“thảm
họa”
cho
cả
châu
Á.
Sau
cuộc
tranh
cãi
đối
với
quần
đảo
Senkaku/Điếu
Ngư
năm
2012,
Trung
Quốc
dấy
lên
làn
sóng
tẩy
chay
hàng
hóa
Nhật
Bản.
Kim
ngạch
xuất
khẩu
của
Nhật
Bản
sang
Trung
Quốc
đại
lục
giảm
1/5
so
với
năm
trước
đó.
Giờ
đây,
mọi
thứ
đã
yên
bình
hơn
nhưng
các
doanh
nghiệp
Nhật
Bản
trở
nên
dè
dặt
hơn.
Năm
2013,
chỉ
có
7%
FDI
của
Nhật
Bản
chảy
vào
Trung
Quốc
(con
số
là
13%
năm
2010).
Thay
vào
đó,
Nhật
đổ
nhiều
tiền
hơn
và
các
nước
Đông
Nam
Á
(chủ
yếu
là
Thái
Lan
và
Indonesia).
Trung
Quốc
là
đối
tác
thương
mại
lớn
của
hầu
hết
các
nước
châu
Á.
Điều
có
thể
thay
đổi
là
sự
trỗi
dậy
của
nhân
dân
tệ
với
vai
trò
là
loại
tiền
tệ
của
khu
vực
và
toàn
cầu.
Hiện
nay,
đồng
tiền
này
đang
được
dùng
làm
đồng
tiền
thanh
toán
cho
18%
giao
dịch
của
Trung
Quốc.
Đồng
thời,
đây
là
đồng
tiền
được
sử
dụng
nhiều
thứ
7
trên
thế
giới.
Chắc
chắn
là
vai
trò
của
nhân
dân
tệ
sẽ
tiếp
tục
tăng
lên
trong
tương
lai.
Sự
trỗi
dậy
của
nhân
dân
tệ
có
thể
được
đẩy
mạnh
hơn
nữa
khi
Mỹ
siết
chặt
quy
định
đối
với
người
nước
ngoài
thanh
toán
qua
hệ
thống
tài
chính
của
Mỹ.
Để
ngăn
chặn
tham
nhũng,
ngày
càng
nhiều
các
doanh
nghiệp
và
ngân
hàng
châu
Á
cố
gắng
tránh
giao
dịch
bằng
USD.
Theo
Stuart
Gulliver
–
chuyên
gia
đến
từ
ngân
hàng
toàn
cầu
HSBC,
nếu
Trung
Quốc
muốn
các
nước
láng
giềng
sử
dụng
đồng
nhân
dân
tệ,
họ
phải
có
mối
quan
hệ
hòa
hợp
hơn.
Các
doanh
nghiệp
châu
Á
đang
hoạt
động
rất
tích
cực
trong
ngành
Internet,
một
phần
nhờ
vào
việc
“gã
khổng
lồ”
thương
mại
điện
tử
Alibaba
chuẩn
bị
niêm
yết
cổ
phiếu
trên
sàn
chứng
khoán
Mỹ.
Vụ
IPO
của
Alibaba
khuyến
khích
một
số
công
ty
khác
của
Trung
Quốc
lên
sàn.
Internet
phát
triển
ở
châu
Á
theo
một
cách
riêng
biệt,
khác
với
mô
hình
châu
Âu.
Mảng
bán
lẻ
trực
tuyến
của
Trung
Quốc
có
thể
vượt
Mỹ
trong
năm
nay,
trong
khi
Nhật
Bản
và
Hàn
Quốc
hiện
đã
là
thị
trường
bán
lẻ
trực
tuyến
lớn
thứ
3
và
thứ
6
thế
giới
(theo
nghiên
cứu
của
McKinsey).
Châu
Á
cũng
có
những
“gã
khổng
lồ”
trong
ngành
Internet,
với
các
công
ty
niêm
yết
có
tổng
giá
trị
vốn
hóa
gần
300
tỷ
USD.
Nhật
Bản
có
tập
đoàn
siêu
thị
Rakuten
và
công
ty
điện
thoại
Softbank.
Ở
Hàn
Quốc,
Naver
là
công
cụ
tìm
kiếm
chiếm
ưu
thế
chứ
không
phải
Google.
Ở
châu
Á,
sàn
giao
dịch
thương
mại
điện
tử
–
nơi
các
thương
nhân
tương
tác
với
khách
hàng
–
đóng
vai
trò
quan
trọng
hơn
ở
bất
kỳ
nơi
nào
trên
thế
giới,
chiếm
đến
90%
doanh
số
bán
lẻ
trực
tuyến
ở
Trung
Quốc
trong
khi
ở
Mỹ
tỷ
lệ
chỉ
là
24%.
Ở
châu
Á,
những
công
ty
trực
tuyến
lớn
nhất
không
cần
đến
hiện
diện
ngoài
đời
thực.
Trong
khi
đó,
7
trong
số
10
nhà
bán
lẻ
trực
tuyến
lớn
nhất
ở
Mỹ
là
những
doanh
nghiệp
truyền
thống
như
Sears
và
Walmart.
Ở
Nhật
Bản,
chỉ
1
trong
số
top
10
là
doanh
nghiệp
truyền
thống.
Nhìn
chung,
các
doanh
nghiệp
Internet
lớn
ở
châu
Á
có
ít
mối
quan
hệ
với
các
mô
hình
kinh
doanh
truyền
thống
hơn
so
với
các
đối
thủ
châu
Âu.
Điều
này
có
nghĩa
là
các
trang
web
sẽ
là
mối
đe
dọa
lớn
hơn
đối
với
các
doanh
nghiệp
truyền
thống
so
với
ở
phương
Tây.
Theo
Hiroshi
Mikitani
–
ông
chủ
của
Rakuten,
thế
giới
sẽ
chứng
kiến
sự
chuyển
biến
rất
lớn
lao
trong
thời
gian
tới.
Ví
dụ,
các
loại
tiền
tệ
truyền
thống
sẽ
dần
biến
mất.
Các
công
ty
Internet
ở
thị
trường
mới
nổi
châu
Á
đang
tạo
nên
những
phần
hoàn
toàn
mới
trong
nền
kinh
tế,
hoặc
thay
thế
những
phần
chưa
được
cải
cách.
Flipkart
–
một
trong
những
“ngôi
sao
Internet”
của
Ấn
Độ
-
đang
xây
dựng
một
hệ
thống
hậu
cần
mang
tầm
cỡ
quốc
gia.
Bao
Fan,
người
đứng
đầu
China
Renaissance
(một
ngân
hàng
đầu
tư
làm
việc
với
các
công
ty
công
nghệ
ở
đại
lục)
cho
biết
giới
trẻ
Trung
Quốc
thường
bỏ
qua
truyền
hình
và
tìm
đến
các
trang
video.
Do
có
ít
cơ
hội
tiếp
cận
với
những
loại
hình
giải
trí
truyền
thống
như
hòa
nhạc
hay
thể
thao,
giới
trẻ
Trung
Quốc
nghiện
các
trò
chơi
trực
tuyến.
Có
thể
rút
ra
kết
luận
trong
dài
hạn,
các
công
ty
internet
“thuần
túy”
sẽ
kiểm
soát
“miếng
bánh”
lớn
hơn
trong
các
nền
kinh
tế
châu
Á
so
với
ở
các
nước
phát
triển.
Câu
hỏi
dành
cho
châu
Á
Tuy
nhiên,
đâu
đó
vẫn
còn
những
dấu
hỏi.
Câu
hỏi
đầu
tiên
là
liệu
có
phải
cuối
cùng
thì
Ấn
Độ
và
Indonesia
sẽ
phát
triển
những
công
ty
Internet
lớn
của
riêng
họ.
Cho
tới
nay,
những
dấu
hiệu
này
vẫn
chưa
rõ
ràng.
Hiện
có
giá
trị
khoảng
2
tỷ
USD,
Flipkart
-
công
ty
Internet
lớn
nhất
Ấn
Độ
-
còn
khá
nhỏ
bé
nhưng
đang
đứng
trước
nhiều
cơ
hội
lớn.
Một
câu
hỏi
khác
là
liệu
một
ngày
nào
đó
châu
Á
có
thể
cạnh
tranh
với
Mỹ
hay
không?
Vẫn
còn
sớm
để
nghĩ
đến
điều
này,
nhưng
Rakuten
vừa
mua
Viber
và
SoftBank
cũng
thâu
tóm
hãng
viễn
thông
của
Mỹ.
Alibaba
không
hề
che
giấu
tham
vọng
vươn
ra
toàn
cầu.
Bao
trùm
các
câu
hỏi
này
là
nỗi
lo
lắng
về
những
căng
thẳng
mới
nổi
lên
ở
khu
vực.
Căng
thẳng
giữa
Nhật
Bản
và
Trung
Quốc
sẽ
khiến
các
nhà
đầu
tư
và
doanh
nghiệp
lo
lắng.
Chiến
tranh
nổ
ra
giữa
Nhật
Bản
và
Trung
Quốc
sẽ
là
“thảm
họa”
cho
cả
châu
Á.
Sau
cuộc
tranh
cãi
đối
với
quần
đảo
Senkaku/Điếu
Ngư
năm
2012,
Trung
Quốc
dấy
lên
làn
sóng
tẩy
chay
hàng
hóa
Nhật
Bản.
Kim
ngạch
xuất
khẩu
của
Nhật
Bản
sang
Trung
Quốc
đại
lục
giảm
1/5
so
với
năm
trước
đó.
Giờ
đây,
mọi
thứ
đã
yên
bình
hơn
nhưng
các
doanh
nghiệp
Nhật
Bản
trở
nên
dè
dặt
hơn.
Năm
2013,
chỉ
có
7%
FDI
của
Nhật
Bản
chảy
vào
Trung
Quốc
(con
số
là
13%
năm
2010).
Thay
vào
đó,
Nhật
đổ
nhiều
tiền
hơn
và
các
nước
Đông
Nam
Á
(chủ
yếu
là
Thái
Lan
và
Indonesia).
Trung
Quốc
là
đối
tác
thương
mại
lớn
của
hầu
hết
các
nước
châu
Á.
Điều
có
thể
thay
đổi
là
sự
trỗi
dậy
của
nhân
dân
tệ
với
vai
trò
là
loại
tiền
tệ
của
khu
vực
và
toàn
cầu.
Hiện
nay,
đồng
tiền
này
đang
được
dùng
làm
đồng
tiền
thanh
toán
cho
18%
giao
dịch
của
Trung
Quốc.
Đồng
thời,
đây
là
đồng
tiền
được
sử
dụng
nhiều
thứ
7
trên
thế
giới.
Chắc
chắn
là
vai
trò
của
nhân
dân
tệ
sẽ
tiếp
tục
tăng
lên
trong
tương
lai.
Sự
trỗi
dậy
của
nhân
dân
tệ
có
thể
được
đẩy
mạnh
hơn
nữa
khi
Mỹ
siết
chặt
quy
định
đối
với
người
nước
ngoài
thanh
toán
qua
hệ
thống
tài
chính
của
Mỹ.
Để
ngăn
chặn
tham
nhũng,
ngày
càng
nhiều
các
doanh
nghiệp
và
ngân
hàng
châu
Á
cố
gắng
tránh
giao
dịch
bằng
USD.
Theo
Stuart
Gulliver
–
chuyên
gia
đến
từ
ngân
hàng
toàn
cầu
HSBC,
nếu
Trung
Quốc
muốn
các
nước
láng
giềng
sử
dụng
đồng
nhân
dân
tệ,
họ
phải
có
mối
quan
hệ
hòa
hợp
hơn.
Thu
Hương
Theo
Trí
Thức
Trẻ/Economist