Từ
năm
2007-
2010
Chính
phủ
đầu
tư
100
tỉ
đồng
để
giúp
các
tỉnh,
thành
ven
biển
có
nguồn
vốn
thực
hiện
chương
trình
quản
lý
tổng
hợp
vùng
ven
biển
(ICAM)
nhưng
hầu
như
các
tỉnh
thành
không
làm
được,
không
giải
ngân
được.
Nguyên
nhân
là
do
mỗi
tỉnh
thành
hiểu
khái
niệm
ICAM
theo
mỗi
cách
khác
nhau.
Bên
lề
hội
thảo
Quản
lý
tổng
hợp
vùng
ven
biển
(ICAM)
do
Tổ
chức
hợp
tác
phát
triển
Đức
(GTZ)
và
Bộ
Nông
nghiệp
và
Phát
triển
Nông
thôn
tổ
chức
tại
TPHCM
ngày
24-11,
Thời
báo
Kinh
tế
Sài
Online
đã
có
cuộc
trao
đổi
với
ông
Nguyễn
Chu
Hồi,
Tổng
cục
phó
Tổng
Cục
quản
lý
biển
và
hải
đảo,
Bộ
Tài
nguyên
và
Môi
trường
xung
quanh
vấn
đề
này.
-
TBKTSG
Online:
Trong
phần
đầu
hội
thảo
đã
có
nhiều
đại
biểu
đưa
ra
tranh
luận
ICAM
là
gì,
vì
hiện
mỗi
địa
phương,
mỗi
cơ
quan
chức
năng
lại
hiểu
theo
một
kiểu
khác
nhau
khiến
vấn
đề
chẳng
giải
quyết
được.
Theo
ông
tại
sao
lại
có
chuyện
này?
Ông
Nguyễn
Chu
Hồi:
Sau
một
thời
gian
phụ
trách
về
vấn
đề
này,
tôi
thấy
hiện
đang
có
một
bất
cập
là
mỗi
địa
phương
hiểu
và
làm
theo
ICAM
khá
khác
nhau.
Cụ
thể,
nếu
ở
Sóc
Trăng
hiểu
ICAM
là
trồng
rừng
ngập
mặn,
làm
đê
bao,
làm
sạch
vùng
biển....
nhưng
nếu
đem
khái
niện
này
áp
dụng
ở
Đà
Nẵng
lại
không
được
vì
chuyện
làm
sạch
vùng
biển
phải
do
người
dân
tự
làm
chứ
không
đưa
vào
chương
trình
ICAM.
Với
lại
đây
là
một
khái
niệm
còn
mới
nên
tùy
theo
từng
điều
kiện
thực
tế
của
địa
phương
mà
chính
quyền,
người
dân
có
cách
hiểu
khác
nhau
cũng
dễ
hiểu.
Nguyên
nhân
chính
vẫn
do
thiếu
nguồn
nhân
lực
và
năng
lực
am
hiểu
về
ICAM,
thiếu
cơ
chế
tài
chính
bền
vững
cho
kế
hoạch
triển
khai
ICAM
ở
cấp
trung
ương
và
địa
phương.
Ngay
cả
Bộ
Tài
chính
cũng
hiểu
theo
một
nghĩa
khác,
nghĩa
là
Bộ
Tài
chính
chỉ
chấp
nhận
chi
tiền
khi
nhìn
thấy
kết
quả
thực
hiện
nên
nhiều
tỉnh
thành
không
làm
được.
Bên
cạnh
đó,
nhận
thức
và
sự
tham
gia
của
cộng
đồng
tại
địa
phương
vào
quản
lý
tổng
hợp
vùng
ven
biển
chưa
rõ
ràng.
Còn
chương
trình
tập
huấn
và
đào
tạo
về
ICAM
còn
hạn
chế,
trong
khi
kỹ
năng
của
cán
bộ
các
cơ
quan
chịu
trách
nhiệm
về
ICAM
ở
cấp
trung
ương
và
địa
phương
vẫn
còn
yếu.
Dĩ
nhiên,
những
vấn
đề
này
không
thể
giải
quyết
một
sớm
một
chiều
nên
100
tỉ
đồng
mà
chính
phủ
đồng
ý
cho
các
địa
phương
thực
hiện
trong
3
năm
từ
2007-2010
thì
hầu
như
các
tỉnh
thành
không
triển
khai
được
những
dự
án
cụ
thể.
-
Từ
nay
đến
2020,
chính
phủ
sẽ
chi
ra
500
tỉ
đồng
để
các
tỉnh
thành
ven
biển
thực
hiện
ICAM.
Vậy
chúng
ta
làm
gì
để
để
sử
dụng
hết
số
tiền
này
hay
lại
trả
về
lại
cho
chính
phủ
như
giai
đoạn
2007-2010?
Do
những
khó
khăn
mà
tôi
nói
ở
trên
nên
nguồn
vốn
không
giải
ngân
được,
vì
thế,
thời
gian
tới,
chúng
tôi
sẽ
tập
trung
đào
tạo
nguồn
nhân
lực
cho
từng
địa
phương
để
hiểu
thế
nào
là
quản
lý
tổng
hợp
vùng
ven
biển
cho
trên
28
tỉnh
duyên
hải.
Một
trong
những
ưu
tiên
trong
thời
gian
tới
là
phải
thiết
lập
cho
được
hệ
thống
quản
lý
xuyên
suốt
từ
trên
xuống
từng
địa
phương,
trong
đó
Tổng
cục
quản
lý
biển
và
hải
đảo
có
nhiệm
vụ
điều
hành
chung,
thống
nhất
tất
cả
kế
hoạch
làm
việc
theo
một
cơ
cấu
gồm
ban
điều
hành,
văn
phòng
và
đơn
vị
kỹ
thuật.
Một
điều
nữa
mà
tôi
xin
nói
ở
đây
là
từ
tháng
5-2009
chúng
ta
có
Nghị
định
số
25/2009/ND-CP
về
quản
lý
tổng
hợp
nguồn
tài
nguyên
thiên
nhiên
và
bảo
vệ
môi
trường
biển
và
hải
đảo
song
những
vấn
đề
về
ICAM
vẫn
chưa
được
giải
quyết
một
cách
cụ
thể.
Hiện
Luật
Biển
và
Luật
Tài
nguyên
biển
và
Môi
trường
đang
trong
quá
trình
soạn
thảo.
Đây
sẽ
là
những
văn
bản
quy
phạm
pháp
luật
tập
trung
vào
ICAM
và
cùng
với
luật
về
quản
lý
tổng
hợp
vùng
duyên
hải
cũng
đang
trong
quá
trình
thảo
luận
sẽ
giúp
chúng
ta
giải
quyết
được
những
vấn
đề
bất
cập
đã
nói
ở
trên.
Ngoài
ra,
chúng
ta
sẽ
tận
dụng
những
gói
tài
trợ
của
Ngân
hàng
thế
giới
(WB),
Liên
minh
Bảo
tồn
thiên
nhiên
quốc
tế
(IUCN),
Cơ
quan
quốc
gia
về
đại
dương
và
khí
quyển
(NOAA)
của
Hoa
Kỳ,
Tổ
chức
Hợp
tác
phát
triển
của
Đức(GIZ),
Rừng
ngập
mặn
cho
tương
lai
(MFF),
Cải
thiện
sức
chống
chịu
với
tác
động
của
biến
đổi
khí
hậu
–
vùng
ven
biển
Đông
Nam
Á
(BCR)…để
triển
khai
những
chương
trình
của
ICAM
trong
những
năm
tới
một
cách
hiệu
quả
hơn.
Xin
cám
ơn
ông!
Theo
Tổng
cục
Quản
lý
biển
và
hải
đảo,
quản
lý
tổng
vùng
ven
biển,
ICAM
được
hiểu
là
bao
gồm
các
các
hình
thức
quản
lý
chất
rắn,
quản
lý
nuôi
trồng
thủy
sản,
tác
động
từ
đất
liền,
quản
lý
đầu
nguồn,
phục
hồi
môi
trường
sống,
quản
lý
cảng
biển,
thủy
sản,
hệ
thống
biển,
quản
lý
khu
vực
biển
được
bảo
vệ,
du
lịch
bền
vững,
phát
triển
và
khai
thác
dầu
mỏ
và
khí
đốt. |