Theo
đánh
giá
của
Tổng
cục
Đường
bộ
Việt
Nam
sau
một
tuần
kiểm
tra
tình
trạng
xe
quá
tải
đã
giảm
hẳn.
Trong
ảnh
là
kiểm
tra
xe
quá
tải
tại
TPHCM.
Ảnh:
Internet
Siết
xe
quá
tải:
chuyện
nên
làm
Xe
18
tấn
làm
sập
cầu
8
tấn
ở
Tiền
Giang,
xe
60
tấn
làm
sập
cầu
30
tấn
ở
Vĩnh
Long,
xe
chở
bô
xít
quá
tải
làm
hư
đường
liên
tỉnh
lẫn
đường
quốc
lộ…
Chuyện
xe
quá
tải
khiến
cầu
sập,
đường
hư,
thiệt
hại
cho
giao
thông
đường
bộ
hàng
chục
nghìn
tỉ
đồng
là
chuyện
ai
cũng
thấy.
Chuyện
bộ
GTVT
ra
quy
định
siết
chặt
việc
giám
sát
tải
trọng
xe
trong
thời
gian
vừa
qua
được
xem
là
biện
pháp
mạnh,
nhằm
triệt
để
xử
lý
xe
quá
tải.
Theo
ông
Nguyễn
Xuân
Cường,
Phó
tổng
cục
trưởng
Tổng
cục
Đường
bộ
Việt
Nam,
“việc
kiểm
soát
chặt
tải
trọng
xe
sẽ
tạo
ra
sự
cạnh
tranh
bình
đẳng
cho
các
doanh
nghiệp
vận
tải”.
Từ
trước,
các
doanh
nghiệp
này
cạnh
tranh
không
lành
mạnh,
chở
quá
tải,
hạ
giá
cước
để
tranh
giành
khách.
Bây
giờ
kiểm
soát
tải
trọng
buộc
họ
phải
làm
ăn
minh
bạch,
cạnh
tranh
công
bằng.
Tuy
nhiên,
nhiều
bình
luận
trên
các
báo
cho
rằng,
việc
xe
quá
tải
đã
diễn
ra
khá
lâu.
Trước
đây
việc
vận
chuyển
hàng
hóa
được
buông
lỏng,
không
kiểm
tra,
kiểm
soát
để
xe
chạy
quá
tải,
giờ
phải
siết
lại
việc
này
là
đúng.
Nhưng
cái
gì
cũng
cần
có
lộ
trình,
thông
báo
trước
để
các
doanh
nghiệp
chuẩn
bị.
Chính
sách
kiểm
tra
tải
trọng
xe
trên
các
quốc
lộ
trọng
điểm
quá
đột
ngột,
đang
thả
lỏng
bỗng
“siết
chặt,
siết
mạnh”,
giống
như
một
cái
xe
đang
chạy
rất
nhanh
bỗng
phanh
gấp
sẽ
dễ
té
nhào.
Phanh
gấp,
coi
chừng
đứt
thắng!
Siết
xe
quá
tải,
đồng
nghĩa
với
việc
trong
thời
gian
ngắn,
để
đảm
bảo
đơn
hàng,
doanh
nghiệp
phải
tăng
số
đầu
xe
vận
chuyển
lên
gấp
đôi,
gấp
ba
trong
một
chốc
lát.
Đây
thật
sự
là
việc
khó
khăn
với
các
doanh
nghiệp.
Trước
sự
kiểm
soát
tải
trọng
xe
của
ngành
chức
năng,
các
chủ
phương
tiện
kinh
doanh
dịch
vụ
đã
nâng
giá
cước
vận
chuyển
hàng
hóa
cao
chóng
mặt,
gấp
đôi
so
với
trước
đây;
thậm
chí
có
tuyến
tăng
gấp
3
lần…
Việc
này
không
khỏi
khiến
hoạt
động
sản
xuất
kinh
doanh
của
các
doanh
nghiệp
bị
xáo
trộn.
Dù
cột
mốc
cả
nước
ra
quân
cân
trọng
tải
là
1/4
nhưng
ở
tỉnh
Phú
Thọ
đã
thực
hiện
trước
đó
cả
tuần
lễ.
Mới
một
thời
gian
ngắn
mà
trong
kho
của
Cty
CP
Supe
Phốt
phát
và
Hóa
chất
Lâm
Thao
hàng
đã
chất
lên
cao
thành
núi,
100.000
tấn
supe
lân,
40.000
tấn
NPK
đã
bị
ứ
lại.
Bên
cạnh
vấn
đề
thời
vụ
bi
lỡ,
giá
vận
tải
tăng,
giá
phân
bón
tăng,
bán
quá
đắt,
nông
dân
sẽ
không
mua.
Còn
giữ
nguyên
giá
doanh
nghiệp
sẽ
lỗ.
Giám
đốc
một
doanh
nghiệp
cao
su
tại
Khu
công
nghiệp
Mỹ
Phước
(Bình
Dương)
cho
hay
trước
đây
công
ty
này
thuê
xe
vận
chuyển
container
với
giá
4,5
triệu
đồng/xe
công
đôi
(khoảng
20
tấn/container)
để
chở
nguyên
liệu
từ
TP.HCM
lên
nhà
máy.
Nhưng
từ
khi
áp
dụng
lệnh
phạt
xe
quá
tải
thì
nhà
xe
đã
đòi
tăng
giá
lên
6
triệu
đồng.
“Họ
giải
thích
là
giờ
không
dám
chạy
xe
container
đôi
nữa
vì
quá
tải
nên
phải
chạy
container
đơn
và
đơn
giá
là
3
triệu
đồng/container”
-
vị
giám
đốc
này
nói.
Tổng
giám
đốc
điều
hành
một
doanh
nghiệp
thép
khu
vực
phía
Nam
cũng
cho
hay
theo
tính
toán
chưa
đầy
đủ,
ước
chi
phí
vận
tải
sẽ
phải
tăng
từ
mức
5-6
tỉ
đồng/tháng
lên
9-10
tỉ
đồng/tháng
trong
thời
gian
tới
khi
“đội
xe
chúng
tôi
thuê
bên
ngoài
đều
đồng
loạt
báo
giá
tăng,
áp
dụng
từ
ngày
9-4,
với
mức
tăng
gấp
đôi
so
với
trước,
bất
kể
đường
gần
hay
xa”.
Không
riêng
gì
doanh
nghiệp,
người
tiêu
dùng
cũng
không
tránh
khỏi
những
ảnh
hưởng
từ
việc
“siết
xe
quá
tải”.
Theo
các
doanh
nghiệp,
việc
tăng
cước
vận
chuyển
thì
nông
dân
và
người
tiêu
dùng
là
hai
đối
tượng
phải
gánh
phần
lớn
hậu
quả.
Giá
cước
vận
chuyển
lên
thì
bắt
buộc
giá
lúa
gạo,
giá
nông
sản
phải
tuột
xuống.
Điều
này,
dẫn
đến
hệ
lụy,
một
bên
là
nông
dân
gánh,
một
bên
là
người
tiêu
dùng
gánh.
Việc
“siết”
gấp
tải
trọng
sẽ
không
tránh
khỏi
những
phát
sinh.
Có
nhiều
doanh
nghiệp
đối
phó
với
quy
định
của
Nhà
nước
bằng
cách
ngừng
chạy,
nâng
giá
cước
lên
cao,
chạy
hư
cân,
neo
xe
đợi
vượt
trạm
cân,
“đợi
mưa”
qua
trạm,
nạn
dừng
xe,
sang
tải
diễn
ra
rất
nhiều.
Có
lẽ
họ
muốn
thử
xem
“ai
dài
hơi
hơn”
nên
nghĩ
ra
cách
như
vậy!
Đâu
là
mục
đích
thực
sự
của
việc
siết
tải?
Ngoài
việc
tạo
ra
sự
cạnh
tranh
bình
đẳng
cho
các
doanh
nghiệp
vận
tải,
củng
cố
chất
lượng
đường
giao
thông
bộ,
tầm
nhìn
của
Bộ
GTVT
đi
xa
hơn,
là
tái
cơ
cấu
lại
các
ngành
dịch
vụ
vận
tải,
giảm
gánh
nặng
cho
đường
bộ.
Theo
Chiến
lược
phát
triển
dịch
vụ
vận
tải
vừa
được
Thủ
tướng
Chính
phủ
phê
duyệt
đầu
tháng
3/2014,
thị
phần
vận
tải
hàng
hóa
liên
tỉnh
đường
bộ
đến
năm
2020
khoảng
54,4%,
đường
sắt
4,3%,
đường
thủy
nội
địa
32,4%.
Thị
phần
vận
tải
hành
khách
liên
tỉnh
đường
bộ
đến
năm
2020
khoảng
93,2%;
đường
sắt
3,4%.
Đến
năm
2030,
thị
phần
vận
tải
hàng
hóa
liên
tỉnh
bằng
đường
bộ
chỉ
còn
đảm
nhiệm
khoảng
51,2%,
trong
khi
đường
sắt
tăng
gần
gấp
đôi
thị
phần
lên
7,9%.
Đường
thủy
nội
địa
vẫn
ở
mức
30,9%.
Thị
phần
vận
tải
hành
khách
liên
tỉnh
đường
bộ
khoảng
92,0%,
đường
sắt
4,7%. |
Ông
Khuất
Việt
Hùng
-
Vụ
trưởng
Vụ
Vận
tải
(Bộ
GTVT)
cho
biết:
“Thời
điểm
này,
nhu
cầu
giảm
tải
cho
đường
bộ,
tăng
năng
lực
đường
sắt
và
các
ngành
vận
tải
thủy
đang
cấp
thiết
hơn
bao
giờ
hết.
Việc
tái
cơ
cấu
các
ngành
vận
tải,
phát
triển
hài
hòa
hơn
trong
thời
gian
tới
cần
phải
xúc
tiến
nhanh
và
mạnh
hơn”.
Theo
ông
Hùng,
Bộ
GTVT
chọn
năm
2014
để
ra
quân
siết
chặt
kinh
doanh
vận
tải
và
kiểm
soát
tải
trọng
xe.
Việc
làm
này
có
ý
nghĩa
tạo
cú
hích
cho
tái
cơ
cấu
vận
tải
trước
khi
QL1,
QL14
xây
dựng
xong.
Lâu
nay,
vận
tải
tập
trung
vào
đường
bộ
quá
lớn,
do
thói
quen,
do
lợi
dụng
được
việc
chở
quá
tải
làm
giảm
cước
và
còn
do
các
ngành
vận
tải
khác
chưa
đủ
tiện
lợi.
Nếu
cứ
để
quá
tải
tái
diễn,
tình
trạng
mất
ATGT
sẽ
rất
trầm
trọng,
trong
khi
xe
quá
tải
phá
hủy
cầu
đường
và
giá
vận
tải
vẫn
quá
cao
do
hàng
hóa
chỉ
chọn
vận
tải
bằng
đường
bộ.
Sao
cho
vẹn
cả
đôi
đường?
Một
thực
tế
cho
thấy
trong
cấp
phép
kiểm
định
cho
các
xe
vận
tải,
trọng
tải
cho
phép
của
đăng
kiểm
thường
thấp
hơn
nhiều
so
với
thiết
kế
của
nhà
sản
xuất.
Các
dòng
xe
thông
dụng
được
các
đơn
vị
vận
tải
sử
dụng
hiện
nay
như:
Freight
Liner,
Man,
Hyundai...
phần
lớn
kéo
theo
rơmooc
có
tải
trọng
thiết
kế
từ
40-60
tấn,
tuy
nhiên
khi
đăng
kiểm
chỉ
được
cấp
phép
tối
đa
từ
26
tấn
đến
dưới
48
tấn.
Lý
do
được
đưa
ra
là
điều
kiện
cầu
đường
Việt
Nam
không
đảm
bảo.
Với
sản
lượng
vận
tải
hàng
hóa
bằng
đường
bộ
ước
khoảng
600
triệu
tấn/năm,
nếu
chỉ
cho
phép
vận
tải
dưới
tải
trọng
thiết
kế
như
vậy
thì
sự
lãng
phí
và
thiệt
hại
cho
doanh
nghiệp
là
con
số
không
nhỏ.
Mặt
khác,
chất
lượng
cầu
đường
một
khi
không
đảm
bảo
thì
cần
phải
chấn
chỉnh
ngay
từ
việc
sửa
đường,
nâng
cấp
cầu,
siết
chất
lượng
thầu
xây
dựng...
chứ
không
thể
chỉ
đổ
lỗi
cho
xe
quá
tải.
Thiết
nghĩ,
việc
có
một
chủ
trương
đúng
phải
được
đi
kèm
một
lộ
trình
đúng
và
phân
tích
đầy
đủ
tác
động
của
chủ
trương
đó
đến
các
đối
tượng
liên
quan
–
đảm
bảo
rằng
lợi
ích
của
nó
sẽ
lớn
hơn
chi
phí
có
thể
xảy
ra
cho
xã
hội
(RIA).
Tuy
nhiên,
có
lẽ,
RIA
ở
đây
đã
được
đo
theo
một
cách
khác…
KV
-
HN