Hội
chợ
HVNCLC
tại
An
Giang
đã
khép
lại
sau
khi
tiếp
đón
lượng
khách
tham
quan
gần
250.000
lượt.
Tuy
có
giảm
so
năm
ngoái
nhưng
theo
báo
cáo
của
các
doanh
nghiệp
tham
dự
hội
chợ,
doanh
số
bán
hàng
vẫn
khá
cao,
như:
SJC
(405
triệu),
Acecook
(350
triệu),
Kim
Hằng
(320
triệu),
Vinatex-mart
(292
triệu),
Vissan
(220
triệu),
Vina
giầy
(205
triệu),
Kềm
Nghĩa
(160
triệu),
Minh
Long
(120
triệu)….
Một
kết
quả
được
xem
là
khích
lệ
trong
thời
buổi
kinh
tế
hiện
nay
và
là
sự
khởi
đầu
hứa
hẹn
tốt
đẹp
cho
các
doanh
nghiệp
tham
gia
chuỗi
hoạt
động
của
chương
trình
HVNCLC
2012.
“Nâng
cao
sức
cạnh
tranh
của
hàng
Việt
qua
các
kênh
phân
phối
truyền
thống”
là
chủ
đề
rất
hợp
lý
của
HVNCLC
với
những
thị
trường
như
An
Giang.
|
Lòng
tin
hàng
Việt
Cứ
tưởng
HVNCLC
sẽ
mất
sức
hấp
dẫn
ở
một
địa
bàn
có
mạng
lưới
bán
lẻ
dày
đặc
38.397
điểm
và
hệ
thống
siêu
thị,
Trung
tâm
phân
phối
đang
trương
nỡ
như
An
Giang.
Ngược
lại,
bà
Hồ
Thị
Kim
Thoa,
Thứ
trưởng
Bộ
Công
Thương
cho
rằng
với
chủ
đề
chuỗi
hội
chợ
năm
nay:
“Nâng
cao
sức
cạnh
tranh
của
hàng
Việt
qua
các
kênh
phân
phối
truyền
thống”,
Đưa
hàng
Việt
về
nông
thôn
nói
chung
và
đưa
hàng
Việt
vào
chợ
truyền
thống
nói
riêng;
Bộ
Công
thương
đánh
giá
cao
tính
sáng
tạo
của
BTC
hội
chợ
khi
lồng
ghép
chương
trình
đưa
HVNCLC
về
nông
thôn,
gắn
các
chuỗi
hội
chợ
HVNCLC
với
các
hoạt
động
huấn
luyên,
kết
nối
chia
sẻ
kinh
nghiệm
kỹ
năng
bán
hàng.
Chương
trình
này
đã,
đang
và
sẽ
tiếp
tục
là
sự
ưu
tiên
của
Bộ
Công
thương
trong
việc
xây
dựng
kế
hoạch
và
triển
khai
cuộc
vận
động
"
Người
Việt
Nam
ưu
tiên
dùng
hàng
Việt
Nam.
".
Bà
Vũ
Kim
Hạnh,
chủ
tịch
Hội
DN.HVNCLC
tự
tin
khi
nói
về
việc
nâng
cao
sức
cạnh
tranh
của
hàng
Việt
qua
các
kênh
phân
phối
truyền
thống,
một
phần
vì
bà
đã
nhận
ra
cách
vận
hành
của
dòng
chảy
hàng
hóa
với
cách
thức
và
“
lưu
tốc”
khác
nhau.
Theo
khảo
sát
của
Trung
tâm
nghiên
cứu
kinh
doanh
&
Hỗ
trợ
doanh
nghiệp
(BSA)
hiện
nay
ở
An
Giang,
trung
bình
cứ
56
người
dân
thì
có
1
điểm
bán.
Số
lượng
điểm
bán
lẻ
của
An
Giang
cao
gấp
đôi
con
số
này
ở
Tp.Cần
Thơ
(
17.869
điểm).
Đó
là
thông
tin
sơ
khởi
từ
BSA
về
hiện
trạng
bản
đồ
phân
phối
ở
An
Giang
do
các
chuyên
gia
Trung
tâm
BSA
thực
hiện
từ
tháng
9-2011.
Thị
trường
bán
lẻ
của
An
Giang
phát
triển
khá
mạnh
do
nhu
cầu
ở
một
tỉnh
có
dân
số
cao
nhất
trong
khu
vực
tính
đến
năm
2011
và
một
phần
do
đây
là
đầu
mối
giao
thương
mậu
dịch
tiểu
ngạch
quan
trọng
qua
Vương
quốc
Campuchia.
Nói
An
Giang
là
tỉnh
có
qui
mô
thị
trường
bán
lẻ
lớn
nhất
khu
vực
đồng
bằng
sông
Cửu
Long
không
có
gì
sai.
Kênh
phân
phối
truyền
thống
vẫn
chiếm
tỉ
trọng
rất
lớn
và
đóng
vai
trò
quan
trọng
trong
việc
phân
phối
hàng
hóa
tại
địa
phương.
Đó
chính
là
mạng
lưới
các
điểm
bán
lẻ
phân
bố
dọc
theo
các
tuyến
giao
thông
chính,
các
tuyến
dân
cư
và
trong
các
chợ
truyền
thống.
An
Giang
có
11
siêu
thị
và
cửa
hàng
tiện
lợi,
tác
nhân
làm
thay
đổi
diện
mạo
chợ
truyền
thống
?
Theo
các
chuyên
gia
chủ
yếu
tập
trung
ở
TP.Long
Xuyên
và
TX.
Châu
Đốc,
các
siêu
thị
và
cửa
hàng
tiện
ích
phục
vụ
nhu
cầu
của
một
lượng
người
tiêu
dùng
địa
phương
chưa
lớn
lắm,
chưa
thể
đáp
ứng
hết
được
nhu
cầu
của
người
dân.
Số
người
tiêu
dùng
vẫn
thích
đi
mua
sắm
tại
các
chợ,
nhất
là
các
chợ
có
qui
mô
lớn.
Thói
quen
mua
sắm:
thích
trả
giá
và
không
thích
gửi
xe
khi
đi
mua
hàng.
Từ
khi
siêu
thị
Metro
cash
&
carry
Vietnam
tại
Long
Xuyên
xuất
hiện
như
1
nhà
cung
cấp
sỉ
có
qui
mô
lớn,
hoạt
động
kinh
doanh
của
các
NPP
và
một
số
đại
lý
bị
ảnh
hưởng
đáng
kể,
làm
xáo
trộn,
lũng
đoạn
mạng
lưới
phân
phối
của
các
công
ty
đang
có.
Nhiều
người
ở
chợ
truyền
thống
dựa
vào
đó
để
lấy
hàng
hóa
có
quy
cách
và
người
chịu
trách
nhiệm.
Chợ
truyền
thống
vẫn
giữ
vai
trò
điều
tiết
hàng
hóa
để
các
điểm
bán
lẻ
bên
ngoài
chợ.
Một
số
lớn
các
điểm
bán
tại
chợ
là
đầu
mối
cung
cấp
hàng
hóa
về
các
điểm
bán
lẻ
khác
theo
“mô
hình
nước
trũng”
–
tức
hàng
hóa
tự
chảy
do
phần
lớn
các
chợ
nằm
ở
các
vị
trí
có
giao
thông
thuận
tiện
lẫn
đường
thủy
lẫn
đường
bộ.
Doanh
nghiệp
HVNCLC
không
chỉ
đưa
hàng
hoá
đến
hội
chợ
mà
cần
thông
qua
đội
ngũ
xe
đẩy
bán
hàng
lưu
động
để
phủ
hàng
của
mình
đến
tận
nhà
người
tiêu
dùng.
|
Có
sự
khác
biệt
Trong
tổng
số
điểm
bán
lẻ,
các
điểm
kinh
doanh
nhóm
hàng
tiêu
dùng
nhanh
(FMCG)
chiếm
một
tỉ
lệ
áp
đảo
với
23.298
điểm,
tương
đương
2/3
tổng
số
điểm
bán,
trong
đó
1/2
là
các
điểm
tạp
hóa,
1/2
là
các
điểm
thuộc
nhóm
HORECA
(Hotel,
restaurant,
café/canteen).
Đối
với
ngành
hàng
FMCG
,
đây
là
nhóm
ngành
hàng
có
nhiều
nhà
phân
phối
(
NPP)
nhất
trong
hệ
thống
NPP
địa
phương.
75%
-
80%
sản
phẩm
nhóm
FMCG
được
cung
ứng
trực
tiếp
từ
Doanh
nghiệp
đến
các
NPP
trên
địa
bàn
thành
phố
từ
đó
sản
phẩm
được
chuyển
đến
các
điểm
bán
lẻ
ở
chợ,
ở
các
tuyến
đường,
ở
khu
dân
cư
và
các
đại
lý
bán
sỉ
trong
phạm
vi
toàn
tỉnh.
Có
thể
thấy
cách
tổ
chức
hệ
thống
NPP
một
cách
bài
bản
và
có
nhân
viên
bán
hàng
hàng
đến
từng
điểm
bán
lẻ
của
các
công
ty
đa
quốc
gia
và
các
công
ty
lớn
của
Việt
Nam
(Kinh
Đô,
Vinamilk)
khiến
hàng
hóa
được
cung
ứng
qua
chính
hệ
thống
phân
phối
do
công
ty
tổ
chức.
Công
ty
qui
định
cụ
thể
địa
bàn
cho
từng
NPP,
hầu
hết
các
NPP
đều
đáp
ứng
tốt
yêu
cầu
về
kho
bãi
và
giao
nhận
hàng
hóa;
họ
kiểm
soát
được
địa
bàn
bán
hàng
không
bị
trùng
lấp,
kiểm
tra
được
độ
phủ,
thị
phần
của
từng
mặt
hàng
và
ứng
phó
được
với
từng
thay
đổi
nhỏ
của
thị
trường.
Và
thực
tế,
đây
chính
là
1
trong
những
kênh
phân
phối
hàng
hóa
hiệu
quả
từ
Việt
Nam
sang
Campuchia.
Đối
với
các
công
ty
chỉ
mới
tổ
chức
được
cấp
đại
lý
hoặc
có
nhà
phân
phối
(NPP)
nhưng
không
tổ
chức
đội
ngũ
bán
hàng,
không
đủ
sức
phủ
đến
từng
cửa
hàng:
Hàng
hóa
chủ
yếu
phân
phối
mạnh
ở
các
trung
tâm
thị
trấn
thị
tứ,
ở
các
vùng
còn
lại,
hàng
hóa
chủ
yếu
đi
theo
dòng
tự
chảy.
Việc
phân
phối
hàng
hóa
về
các
vùng
xa
trung
tâm
phụ
thuộc
hoàn
toàn
vào
các
người
buôn
sỉ.
Công
ty
sản
xuất
không
kiểm
soát
được
địa
bàn
phân
phối,
độ
phủ
kém,
hàng
cung
cấp
không
thường
xuyên
dẫn
đến
sức
cạnh
tranh
kém
trên
thị
trường.
Dòng
chảy
hàng
quần
áo
may
sẵn
cũng
có
2
dòng
rõ
rệt:
Sản
phẩm
có
thương
hiệu
đi
từ
doanh
nghiệp
đến
các
đại
lý
bán
lẻ
hoặc
nhượng
quyền.
Cửa
hàng,
hình
ảnh,
trang
thiết
bị,
trưng
bày,
giá
cả
theo
quy
định
chung
của
doanh
nghiệp.
Phần
còn
lại
là
những
sản
phẩm
quần
áo,
bình
dân
không
rõ
nguồn
gốc
xuất
xứ.
các
sản
phẩm
nhóm
này
có
nhiều
tên
nhãn
mác
là
tên
những
thương
hiệu
nổi
tiếng
như:
Adidas,
CK,
Tomy,
Gucci,
la
coste
v.v…đây
là
các
sản
phẩm
giả
thương
hiệu
do
các
cở
sở
nhỏ
sản
xuất,
giá
cả
bình
dân
và
được
bán
cho
người
tiêu
dùng
ở
các
quầy
sạp
ở
chợ.
Dòng
chảy
của
nhóm
sản
phẩm
này
hầu
hết
chạy
thẳng
từ
TP
Hồ
Chí
Minh
(Chợ
Tân
Bình,
Bình
tây,
An
Đông)
.
Cuộc
khảo
sát
đặc
biệt
chú
ý
số
lượng
đông
đảo
các
xe
đẩy
bán
hàng
lưu
động.
Đây
là
một
hình
thức
bán
hàng
đặc
thù,
khá
phổ
biến
ở
thị
trường
An
Giang.
Đặc
biệt
xuất
hiện
nhiều
ở
khu
vực
dân
cư
phân
bố
rãi
rác
theo
các
các
con
sông,
các
tuyến
kênh
rạch
và
thủy
lợi
nội
đồng.
Ở
địa
bàn
này,
các
điểm
bán
lẻ
cố
định
không
đáp
ứng
được
nhu
cầu
mua
sắm
của
người
dân.Xe
đẩy
lưu
động
hoạt
động
hiệu
quả
ngay
cả
ở
những
khu
vực
đông
dân
cư
như
dọc
quốc
lộ
91,
các
tuyến
tỉnh
lộ
nối
liền
11
huyện
thị
xã
của
tỉnh.
Họ
là
những
người
“người
bán
hàng”
cần
mẫn
và
chăm
chỉ
nhất.
Các
doanh
nghiệp
sản
xuất
có
thể
qua
đó
phủ
hàng
của
mình
đến
từng
nhà
người
tiêu
dùng
nếu
biết
cách
khai
thác
và
đầu
tư
hợp
lý
cho
lực
lượng
này.
Làm
ăn
tiểu
ngạch
Chính
sách
công
nợ
tốt
theo
uy
tín
làm
ăn
lâu
năm
giữa
cửa
hàng
bán
lẻ
tại
tỉnh
và
tổng
đại
lý
TP
Hồ
Chí
Minh
giúp
cho
việc
đặt
hàng
và
giao
hàng
nhanh
chóng,
việc
thanh
toán
linh
hoạt
nên
người
bán
lẻ
có
được
nhiều
thuận
lợi.
Cách
làm
ăn
này
giúp
Châu
Đốc
trở
thành
điểm
tập
trung
thương
mại
lớn,
hiện
có
15/92
nhà
phân
phối
trong
toàn
tỉnh.
Châu
Đốc
thu
hút
lượng
khách
du
lịch
hàng
năm
đổ
về
đây
khá
đông
để
tham
dự
các
hoạt
động
lễ
hội
và
là
đầu
mối
cung
cấp
hàng
hóa
cho
đường
tiểu
ngạch
qua
lại
biên
giới.
Tân
Châu
nằm
tiếp
giáp
với
Châu
Đốc
có
tổng
số
12
NPP,
khu
vực
chợ
Tân
Châu
là
đầu
mối
của
hàng
tiều
ngạch
đường
thủy
đi
qua
Campuchia,
còn
Chợ
Mới
tiếp
giáp
với
TP.
Long
Xuyên
qua
Sông
Hậu
nhưng
do
dân
cư
chủ
yếu
tập
trung
ven
sông
Tiền
nên
khu
vực
này
có
hoạt
động
phân
phối
riêng.
Hầu
hết
các
điểm
bán
tại
khu
vực
Châu
Đốc,
An
Phú,
Tịnh
Biên
và
Tân
Châu
đều
có
tham
gia
vào
hoạt
động
mua
bán
tiểu
ngạch.
Đặc
biệt
từ
sau
khi
xây
dựng
Cầu
Cồn
Tiên,
hoạt
động
phân
phối
hàng
hóa
từ
Châu
Đốc
qua
An
Phú
và
lên
cửa
khẩu
Khánh
Bình
để
đi
Campuchia
hết
sức
thuận
tiện
Châu
Đốc
hiện
đảm
nhận
vai
trò
phân
phối
cho
các
huyện:
Phú
Tân,
Tịnh
Biên,
An
Phú.
Cuộc
khảo
sát
do
BSA
tổ
chức
hồi
tháng
9-2011
cho
thấy
Tịnh
Biên
và
Tri
Tôn
hiện
nay
hàng
trôi
nổi,
hàng
giả,
không
rõ
nguồn
gốc
bán
khá
nhiều.
Nguyên
nhân
là
các
NPP
chỉ
có
thể
phủ
được
hàng
đến
các
trung
tâm
huyện
hoặc
các
tuyến
đường
chính,
còn
lại
hàng
chính
hãng
không
phân
phối
đến
được
do:
Khoảng
cách
đi
lại
với
Long
Xuyên
hoặc
Châu
Đốc
xa,
đường
xá
khó
khăn
do
xuống
cấp;
Địa
bàn
rộng,
điểm
bán
lẻ
phân
bố
thưa
thớt,
rất
tốn
chi
phí
đi
lại;
đáng
lưu
ý
các
điểm
bán
lẻ
nằm
tiếp
giáp
với
biên
giới
nên
dễ
tiếp
nhận
hàng
nhập
lậu
qua
biên
giới.