Trong
khi
Thái
Lan
vẫn
tiếp
tục
chính
sách
bảo
hộ
giá
lúa
cho
nông
dân,
và
muốn
hợp
tác
với
Việt
Nam
để
giữ
giá
gạo
ở
mức
cao,
thì
Ấn
Độ
đã
vươn
lên
thành
nước
xuất
khẩu
gạo
hàng
đầu
thế
giới.
Cùng
với
Mianmar,
Ấn
Độ,
Mianmar
đang
cạnh
tranh
trực
tiếp
với
Việt
Nam
ở
những
thị
trường
xuất
khẩu
truyền
thống
như
Châu
Phi,
Indonesia…
Việc
xác
định
vị
thế
nào
cho
hạt
gạo
Việt
Nam
đã
và
đang
rất
nóng
khi
mà
thị
trường
gạo
thế
giới
đang
cạnh
tranh
ngày
càng
gay
gắt
hơn.
Giáo
sư -
tiến
sĩ
Bùi
Chí
Bửu
–
Viện
trưởng
Viện
lúa
gạo
Miền
Nam.Ảnh:
Hải
Ninh
Website
BSA
đã
có
dịp
trao
đổi
cùng
Giáo
sư
-
tiến
sĩ
Bùi
Chí
Bửu
–
Viện
trưởng Viện
Khoa
học
Công
nghệ Miền
Nam
về
những
vấn
đề
nóng
hổi
của
thị
trường
lúa
gạo
Việt
Nam
hiện
nay.
PV:
Xin
ông
cho
biết
những
khó
khăn
trong
xuất
khẩu
lúa
gạo
của
Việt
Nam
trong
năm
2012?
GS
TS
Bùi
Chí
Bửu:
Cái
khó
khăn
mà
tôi
hình
dung
có
thể
xảy
ra
là
giá
lúa
gạo
trên
thế
giới
đang
xuống
thấp.
Vì
một
số
nước
có
kho
dự
trữ
lớn
như
Ấn
Độ
đã
xuất
kho
để
thay
thế
lượng
lúa
mới
trong
kho
của
họ.
Và
FAO
dự
báo
trong
năm
2012,
thị
trường
lúa
gạo
từ
34
triệu
tấn
sẽ
chỉ
còn
31
triệu
tấn.
Nghĩa
là
nhu
cầu
lúa
gạo
giảm
đi.
Đặc
biệt,
dự
trữ
gạo
thế
giới
trước
đây
xấp
xỉ
100
triệu
tấn/năm
thì
năm
2012
dự
báo
của
FAO
là
sẽ
đạt
151
triệu
tấn.
Vì
vậy
bất
cứ
một
nước
nào
mở
kho
dự
trữ
ra
thì
sẽ
đều
ảnh
hưởng
đến
giá
gạo
thế
giới.
Xu
hướng
an
ninh
lương
thực
trên
toàn
thế
giới
sẽ
không
giảm,
bởi
vì
diện
tích
đất
trồng
lúa
đang
ngày
một
ít
đi
trong
khi
dân
số
tiếp
tục
tăng,
nguồn
nước
tưới
cũng
giảm.
Vì
vậy,
chúng
ta
không
nên
chủ
quan
trong
những
ký
kết
hợp
đồng.
Bởi
một
thực
tế
là
những
nước
giàu,
những
nước
thường
mua
gạo
cấp
thấp
để
viện
trợ
nước
nghèo
cũng
đang
gặp
khó
khăn
lớn
về
tài
chính.
Nhu
cầu
cung
ứng
này
cũng
không
bình
thường
như
hàng
năm
được.
PV:
Giữa
hai
mục
tiêu:
an
ninh
lương
thực
cho
lâu
dài
và
xuất
khẩu
để
có
lợi
cho
nông
dân.
Chúng
ta
nên
cân
đối
lợi
ích
này
như
thế
nào,
thưa
ông?
GS
TS
Bùi
Chí
Bửu:
Theo
tôi,
nên
đặt
an
ninh
lương
thực
lên
hàng
đầu,
vì
đây
là
cách
để
phát
triển
bền
vững
và
ổn
định.
Tuy
nhiên,
việc
xuất
khẩu
gạo
không
thể
coi
thường
vì
đó
là
cách
để
nông
dân
bán
gạo
giá
cao.
PV:
Vậy
theo
ông
có
những
lưu
ý
gì
để
tình
trạng
xuất
khẩu
gạo
của
chúng
ta
khả
quan
hơn?
GS
TS
Bùi
Chí
Bửu:
Điều
kiện
để
ổn
định
được
việc
xuất
khẩu
gạo
bền
vững
là
chúng
ta
phải
tạo
được
uy
tín
cũng
như
thương
hiệu
cho
gạo
Việt
Nam
mình.
Nếu
có
uy
tín
và
thương
hiệu
như
gạo
Thái
Lan
thì
sẽ
không
sợ
điều
gì.
Bởi
Thái
Lan
cũng
có
lúc
lên
xuống
thất
thường
nhưng
vẫn
xoay
quanh
trục
giá
an
toàn
cho
nông
dân
của
họ.
điều
đó
có
nghĩa
là
chúng
ta
phải
thay
đổi
chiến
dịch
kinh
doanh
hạt
gạo
một
cách
bài
bản
hơn.
Hiện
nay
chúng
ta
đã
bắt
đầu
có
những
mô
hình
tích
cực
như
đầu
tư
cánh
đồng
mẫu
lớn,
doanh
nghiệp
đứng
sau
nông
dân
để
bao
tiêu
sản
phẩm.
Hiệu
quả
của
những
mô
hình
này
là
hạt
gạo
sẽ
có
giá
cả
ổn
định
và
và
thương
hiệu
cũng
rõ
ràng
hơn.
PV:
Thưa
ông,
nhiều
lo
ngại
đặt
ra
là
Việt
Nam
có
nên
làm
lúa
thơm
hay
không?
Xin
ông
cho
biết
ý
kiến
về
việc
này.
GS
TS
Bùi
Chí
Bửu:
Hiện
nay
nhu
cầu
thị
trường
lúa
gạo
thế
giới
khoảng
30
triệu
tấn/năm
thì
lúa
thơm
chỉ
chiếm
dưới
10%,
nghĩa
là
chỉ
khoảng
chừng
2-3
triệu
tấn.
Đây
là
một
thị
trường
rất
nhỏ,
giống
như
mình
đi
buôn
kim
cương
hay
hàng
cao
cấp.
Thị
trường
này
rất
kém
chọn
mà
trước
giờ
chỉ
Thái
Lan
đã
chiếm
khoảng
1,5
–
1,8
triệu
tấn,
Ấn
Độ
và
Pakistan
chiếm
khoảng
300
–
400
ngàn
tấn
rồi.
Còn
nhìn
về
thị
trường
tiêu
thụ,
tập
trung
chủ
yếu
ở
những
nước
có
nguồn
gốc
Trung
Hoa
như
Singapore,
Đài
Loan,
Hông
Kông
hoặc
Myanma.
Còn
thị
trường
Châu
Âu
không
chấp
nhận
những
sản
phẩm
gạo
thơm
vì
họ
sợ
có
mùi
đồng
nghĩa
với
bị
tạp
nhiễm.
Họ
chủ
yếu
là
tiêu
thụ
gạo
hạt
dài
cao
cấp.
Hiện
nay
gạo
cao
cấp
xuất
khẩu
với
giá
rất
đắt,
khoảng
700
–
800
USD/tấn,
song
tiêu
thụ
cực
kỳ
khó
khăn.
Ngay
cả
thương
hiệu
gạo
Basmati
nổi
tiếng
của
Ấn
Độ
cũng
là
do
một
công
ty
phân
phối
của
Anh
nhập
về
phân
phối
lại
trên
toàn
thế
giới.
Với
Việt
Nam,
ngay
cả
những
giống
gạo
thơm
nổi
tiếng
như
Nàng
Thơm
chợ
Đào
hay
Tám
thơm
cũng
có
những
nhược
điểm
là
rất
kén
đất,
khó
để
phát
triển
mạnh.
Nên
chúng
ta
vẫn
có
thể
làm
để
cạnh
tranh
nhưng
đây
không
phải
là
thế
mạnh.
Cần
quyết
định
chọn
giống
lúa
nào
đi
vào
thị
trường
nào
cần
nhất,
có
số
lượng
lớn
nhất
và
phù
hợp
với
thế
mạnh
của
mình.
Gạo
cấp
thấp
cũng
đang
bị
cạnh
tranh
quá
mạnh
bởi
Ấn
Độ.
Theo
tôi,
chúng
ta
nên
đầu
tư
vào
gạo
cấp
trung
để
phát
triển
tại
các
siêu
thị
ở
Châu
Âu.
Đó
là
hướng
đầu
tư
an
toàn.
PV:
Ông
có
đề
cập
đến
vấn
đề
định
vị
thương
hiệu
cho
hạt
gạo.
Vậy
theo
ông
vấn
đề
cốt
lõi
cần
giải
quyết
của
việc
định
vị
thương
hiệu
là
gì?
GS
TS
Bùi
Chí
Bửu:
Cái
khó
khăn
lớn
nhất
trong
việc
định
vị
thương
hiệu
gạo
Việt
Nam
hiện
nay
nằm
ở
chiến
lược
kinh
doanh
của
phần
lớn
doanh
nghiệp.
Không
có
nước
nào
xuất
khẩu
từ
hạt
gạo
như
Việt
Nam
mình
cả
mà
họ
xuất
khẩu
từ
hạt
lúa.
Nghĩa
là
doanh
nghiệp
phải
sát
cánh,
hỗ
trợ
nông
dân
trong
ngay
từ
công
đoạn
sản
xuất
chứ
không
chỉ
phân
phối.
Bởi
lẽ
quá
trình
sản
xuất
từ
lúa
thành
gạo
chứa
đựng
bao
nhiêu
rủi
ro
như
sâu
bệnh,
dịch
hại,
thiên
tai
mà
hiện
nay
chỉ
người
nông
dân
lãnh
đủ.
Còn
khâu
phân
phối
lưu
thông
thì
mình
vẫn
giao
cho
thương
lái
rồi
mới
đến
tay
doanh
nghiệp.
Chuỗi
giá
trị
qua
rất
nhiều
trung
gian
như
vậy
sẽ
rất
khó
kiểm
soát.
Và
chúng
ta
lại
đang
làm
theo
một
quy
trình
ngược.
Thay
vì
sấy
lúa
chờ
giá
cao
rồi
chà
gạo
bán
thì
các
doanh
nghiệp
lại
dùng
lúa
tươi
chưa
sấy
chà
ra
gạo
trước
rồi
mới
đi
sấy
gạo.
Điều
này
làm
cho
hạt
gạo
không
bảo
quản
được
lâu,
dễ
bị
ẩm
mốc,
đổi
màu,
tạp
nhiễm
trong
suốt
quá
trình
vận
chuyển.
Một
điều
nữa
là
các
doanh
nghiệp
đều
thiếu
kho
dự
trữ
đạt
tiêu
chuẩn.
Hiện
nay
các
kho
đều
dưới
2000
tấn,
chưa
có
kho
nào
đạt
chuẩn
quốc
gia.
Trong
khi
kho
bãi
lại
giúp
doanh
nghiệp
tự
chủ
hơn
trước
biến
động
giá
cả,
bởi
khi
giá
gạo
xuống
quá
thấp,
thay
vì
phải
bán
tháo
thì
có
thể
cất
gạo
vào
kho
để
chờ.
Thêm
vào
đó
là
vấn
đề
chênh
lệch
giá
giữa
các
loại
gạo
có
phẩm
chất
khác
nhau.
Hiện
nay
giá
gạo
IR
50404
và
gạo
Jasmine
cách
nhau
không
bao
nhiêu
nên
không
tạo
được
động
lực
khuyến
khích
người
dân
làm
gạo
phẩm
chất
cao.
Thậm
chí
nếu
trộn
các
loại
gạo
với
nhau
họ
còn
lời
hơn
do
chính
sách
thu
mua
lỏng
lẻo.
Mà
một
khi
đã
không
đảm
bảo
được
chất
lượng
“trước
sau
như
một”
thì
rất
khó
tạo
dựng
được
một
thương
hiệu!
Phải
giải
quyết
triệt
để
những
vấn
đề
trên
mới
mong
xây
dựng
được
thương
hiệu
gạo
uy
tín
cho
Việt
Nam.
PV:
Xin
cám
ơn
ông.