"100%
tiểu
thương
ở
chợ
ni
đều
có
thể
nói
tiếng
Anh
lưu
loát,
nghe
hiểu
khi
trò
chuyện
với
người
nước
ngoài,
và
nói
lại
được
với
họ!”.
Chúng
tôi
đang
ở
khu
chợ
Hội
An,
nơi
khách
nước
ngoài
nhiều
hơn
khách
Việt.
Ông
lão
hơn
70
tuổi,
chưa
được
đi
học
như
nói
tiếng
Anh
“như
gió”.
“Không
nói
được
tiếng
Anh
hả?!
Vậy
buôn
bán
khó
lắm
em
ơi!”
Đó
là
lời
đầu
tiên
chị
chủ
tiệm
ăn
trên
đường
Bạch
Đằng,
TP
Hội
An
nói
với
chúng
tôi.
Lão
tá
điền
nói
tiếng
Anh
“như
gió”
Vừa
nói,
chị
chủ
tiệm
ăn
vừa
hướng
tay
về
quán
nước
mía
phía
đối
diện,
nơi
một
ông
lão
tóc
bạc
trắng,
đội
chiếc
mũ
lưỡi
trai
sùm
sụp
đang
đon
đả
chào
gia
đình
vị
khách
châu
Âu.
Ông
lão
nhiệt
tình
giới
thiệu
từng
chút
một
về...
ly
nước
mía,
nói
về
xuất
xứ,
chất
lượng,
giá
cả
món
hàng
của
mình...
bằng
tiếng
Anh.
Cô
bạn
đi
cùng
tôi
là
một
phiên
dịch
viên
tròn
mắt
ngạc
nhiên
rồi
nhận
xét:
"Ông
ấy
nói
nhanh
và
lưu
loát
quá,
cách
phát
âm
chuẩn
từng
câu
chữ
không
khác
gì
người
bản
xứ!".
Đến
bắt
chuyện
với
ông
lão
hơn
70
tuổi
này
mới
hay,
ông
lão
vốn
xuất
thân
là
một
tá
điền,
một
chữ
bẻ
đôi
không
biết.
Giải
thích
cho
cái
sự
nói
tiếng
Anh
“như
gió”,
ông
cười
khề
khà:
“Có
chi
mô!
Hồi
nào
không
biết
thì
học.
Học
bằng
cách
ngày
nào
cũng
ra
bến
chợ
đây
ngồi,
nghe
họ
nói
chuyện,
rồi
mình
nói
lại
với
họ.
Hơn
10
năm
nay
tui
chỉ
học
bằng
cách
đó
thôi.
Nói
riết
rồi
quen
miệng,
nhiều
chừng
về
nói
với
mấy
đứa
nhỏ
ở
nhà
cũng...
bằng
tiếng
Anh
luôn!”
“100%
tiểu
thương
chợ
tôi
nói
tiếng
Anh
lưu
loát”
Dạo
một
vòng
quanh
chợ,
từ
các
sạp
trái
cây
rau
củ,
đến
các
tiệm
ăn,
các
quầy
quần
áo,
vải
sợi,
giầy
dép
cho
đến
các
cửa
hàng
thủ
công
mỹ
nghệ,
đồ
trang
sức
hoặc
các
gian
hàng
nhỏ
bán
hủ
tiếu,
phở,
bún
bò...
đều
phải
ngạc
nhiên
với
những
cuộc
trao
đổi,
trò
chuyện
bằng
ngoại
ngữ
giữa
các
tiểu
thương
và
khách
hàng.
Có
lẽ
không
chợ
nào
ở
Quảng
Nam,
và
cả
miền
Trung
lại
có
nhiều
khách
nước
ngoài
như
chợ
Hội
An
này.
Một
tiểu
thương
kể,
những
năm
về
trước,
số
người
buôn
bán
ở
đây
biết
ngoại
ngữ
không
nhiều.
Nhưng
rồi
ai
cũng
phải
"cố
mà
học
thôi".
Một
số
người
học
theo
kiểu
bắt
chước,
tuy
giao
tiếp
được
nhưng
chỉ
có
thể
nói
tiếng
Anh
"bồi”.
Quan
trọng
là
mình
hiểu
họ
muốn
gì,
và
họ
hiểu
mình.
"Buôn
bán
ở
đây
mà
không
biết
ngoại
ngữ,
đặc
biệt
là
tiếng
Anh
thì
có
mà
dẹp
tiệm
thôi!",
chị
bán
bún
vừa
cười
với
hai
vợ
chồng
người
khách
đến
từ
Úc,
vừa
tranh
thủ
nói
vọng
vào.
Ở
Hội
An,
quanh
năm
khách
Tây
nhiều
hơn
khách
Việt. Ảnh
LAT
Hỏi
họ
học
ngoại
ngữ
có
khó
không,
một
chị
bán
trái
cây
nhanh
nhảu
nói:
“Khó
chi
mô
mà
khó
chú!
Cứ
nói
qua,
nói
lại.
Ban
đầu
mình
nói
chưa
đúng
thì
họ
nói
lại
cho
mình
nghe,
lần
sau
mình
sửa.
Lâu
dần
nói
được
thôi!
Cái
quan
trọng
là
mình
phải
nhanh
nhẹn,
đừng
ngại
người
ta
cười
mình
là
được.
Học
cái
tiếng
Tây
ni
cũng
là
giúp
mình
bán
buôn
đắt
khách
hơn!”
Chị
Trần
Thị
Vân,
buôn
vải
vóc
tại
chợ
cũng
học
theo
cách
như
vậy.
"Ngày
đó
có
khi
một
câu
mà
nói
tiếng
Việt
hơn
một
nửa,
còn
lại
nói
tiếng
Anh",
chị
Vân
cười
nhớ
lại.
Bây
giờ
chị
đã
nhiều
"bạn
hàng"
là
mối
quen
người
nước
ngoài.
Họ
còn
trao
đổi
kiến
thức
với
nhau:
chị
dạy
tiếng
Việt
cho
họ
và
ngược
lại
được
các
bạn
hàng
chỉnh
sửa
ngữ
pháp,
cách
phát
âm
khi
nói
tiếng
Anh.
Tranh
thủ
lúc
vắng
khách,
đọc
thêm
từ
điển
để
bổ
sung
vốn
từ
vựng
cho
mình.
Bây
giờ
vốn
tiếng
Anh
của
chị
đã
“rất
khá”
-
như
lời
nhận
xét
có
phần
tự
hào
của
chị.
Và
lời
nhận
xét
này
của
một
chị
bán
thực
phẩm
tươi
sống
ở
chợ
Hội
An
cũng
rất
tự
hào:
"100%
tiểu
thương
ở
chợ
ni
đều
có
thể
nói
tiếng
Anh
lưu
loát,
nghe
hiểu
khi
trò
chuyện
với
người
nước
ngoài,
và
nói
lại
được
với
họ!”.
Trung
tâm
ngoại
ngữ
giữa
chợ
Mỗi
buổi
trưa,
cuối
giờ
chiều,
những
ngày
nghỉ
cuối
tuần,
nơi
đây
lại
xuất
hiện
những
học
sinh,
sinh
viên
của
các
trường
trong
TP.
Hội
An,
trong
tỉnh
Quảng
Nam,
và
cả
sinh
viên
từ
Đà
Nẵng
vào
để...
học
ngoại
ngữ.
Bạn
Nguyễn
Thị
Lệ
(1990)
là
sinh
viên
khoa
Du
lịch
của
trường
Đại
học
Quảng
Nam
giải
thích:
“Chúng
em
là
sinh
viên,
được
học
tiếng
Anh
hơn
7
năm
khi
còn
ở
bậc
phổ
thông,
lên
đại
học
được
học
chuyên
ngành
tiếng
Anh
du
lịch
mà
vẫn
không
"ăn
nhằm"
gì
nếu
so
với
các
cô
chú
buôn
bán
ở
đây.
Các
cô
chú
nói
tiếng
Anh
vừa
trôi
chảy,
vừa
chuẩn
xác
".
Vì
thế,
cứ
vào
thứ
7,
chủ
nhật
hàng
tuần,
Lệ
đều
cùng
một
nhóm
bạn
đến
đây,
vừa
phụ
giúp
các
tiểu
thương
bán
hàng,
vừa
để
được
trò
chuyện
nhiều
hơn
với
khách
nước
ngoài.
Bạn
Võ
Văn
Bản,
sinh
viên
năm
cuối
của
trường
Đại
học
Phan
Chu
trinh,
TP.Hội
An
nói
chắc
nịch:
"Đọc
sách,
học
trung
tâm
Anh
ngữ
cũng
không
bằng
được
nói
chuyện
trực
tiếp
với
người
nước
ngoài.
Ngay
cả
các
thầy
cô
dạy
ngoại
ngữ
của
trường
cũng
thường
xuyên
ra
đây
để
trau
dồi
thêm!".
Chợ
thứ
7,
chủ
nhật
rộn
ràng
hơn
bởi
có
mặt
của
các
bạn
trẻ
ham
học
này.
Họ
truyền
tai
nhau
địa
chỉ
của
những
người
bán
hàng
"nói
ngoại
ngữ
như
gió",
thậm
chí
có
người
còn
biết
đến
3
-
4
ngoại
ngữ
khác
nhau
khiến
không
ít
khách
du
lịch
phải
"tròn
xoe
mắt"
thán
phục.