Sau
sự
việc
Trung
Quốc
hạ
đặt
trái
phép
giàn
khoan
Hải
Dương
981
vào
vùng
đặc
quyền
kinh
tế
của
Việt
Nam
tác
động
tiêu
cực
đến
quan
hệ
thương
mại
Việt
Nam
-
Trung
Quốc,
đặc
biệt
đến
một
số
ngành
kinh
tế
của
Việt
Nam,
vấn
đề
giảm
lệ
thuộc
nhập
khẩu
nguyên
liệu
đầu
vào
từ
Trung
Quốc
được
đặt
ra
khá
cấp
bách.
Làm
thế
nào
để
Việt
Nam
có
thể
“Tự
chủ
kinh
tế
trong
một
thế
giới
phụ
thuộc
lẫn
nhau”?
Đây
cũng
chính
là
chủ
đề
của
Hội
thảo
do
Phòng
Thương
mại
và
Công
nghiệp
Việt
Nam
(VCCI)
tổ
chức
ngày
3/7,
tại
Hà
Nội.
Ngành
Dệt
-may
cần
hướng
sản
xuất
vào
nhu
cầu
thị
trường
trong
nước
Cần
hỗ
trợ
từ
đầu
tư
công
Phát
biểu
tham
luận,
bà
Đặng
Phương
Dung,
Tổng
thư
ký
Hiệp
hội
Dệt
may
Việt
Nam
(VITAS)
thừa
nhận,
là
ngành
chiếm
tới
5%
tổng
lượng
lao
động
công
nghiệp
của
Việt
Nam
và
đóng
góp
tới
15%
tổng
giá
trị
kim
ngạch
xuất
khẩu
cả
nước,
nhưng
86%
năng
lực
sản
xuất
dệt
may
Việt
Nam
là
cho
mục
tiêu
xuất
khẩu.
Trong
khi
đó,
nguồn
vải
nguyên
liệu
phải
nhập
khẩu
chiếm
86%
nhu
cầu,
trong
đó
riêng
nhập
khẩu
từ
Trung
Quốc
chiếm
tới
46%.
Thêm
vào
đó,
do
tập
trung
vào
công
đoạn
gia
công
may
nên
giá
trị
gia
tăng
cho
nền
kinh
tế
thấp.
Để
giải
quyết
các
vấn
đề
hiện
nay
cũng
như
hóa
giải
các
thách
thức
và
tận
dụng
các
cơ
hội
từ
các
FTA
tới
đây,
cũng
như
giảm
dần
sự
phụ
thuộc
vào
nguồn
nguyên
liệu
đầu
vào
từ
Trung
Quốc,
bà
Dung
đã
nêu
ra
một
loạt
kiến
nghị
liên
quan
từ
khâu
quy
hoạch
phát
triển
ngành,
chính
sách
thu
hút
công
nghệ;
chính
sách
thu
hút
đầu
tư
vào
sản
xuất
nguyên,
phụ
liệu…
Tuy
nhiên,
thay
đổi
thực
trạng
một
trong
những
vấn
đề
vướng
mắc
nhất
là
phát
triển
công
nghiệp
phụ
trợ
cho
ngành
như
sợi,
dệt,
nhuộm…
cũng
không
phải
dễ
dàng.
Chuyên
gia
kinh
tế
Phạm
Chi
Lan
cho
biết,
trong
chuyến
công
tác
tỉnh
Bình
Dương
mới
đây,
bà
được
biết
khoảng
200
dự
án
nhà
máy
dệt
đang
nộp
đơn
mở
xưởng
tại
đây,
nhưng
trong
đó
không
có
dự
án
nào
của
DN
Việt
Nam,
bởi
họ
cho
biết
vướng
nhất
là
khâu
nhuộm
vì
chi
phí
xử
lý
môi
trường
quá
cao.
Như
vậy,
có
lẽ
cần
sự
chung
tay
của
đầu
tư
công
vào
đây,
cụ
thể
là
ngân
sách
đầu
tư
dự
án
thành
phần
xử
lý
môi
trường
cho
khâu
dệt
nhuộm
để
hỗ
trợ
các
DN
Việt
Nam.
Hiện
sắn
là
mặt
hàng
nông
nghiệp
xuất
khẩu
lớn
thứ
ba
sau
gạo
và
cà
phê
và
là
một
trong
những
mặt
hàng
được
Bộ
Công
Thương
xếp
vào
danh
mục
10
mặt
hàng
xuất
khẩu
trên
1
tỷ
USD/năm
từ
năm
2009.
Tuy
nhiên,
có
tới
85%
sản
lượng
sắn
và
sản
phẩm
từ
sắn
được
xuất
sang
Trung
Quốc.
Theo
ông
Phạm
Vũ
Hà,
Tổng
thư
ký
Hiệp
hội
Sắn
Việt
Nam,
tính
đến
20/6/2014,
xuất
khẩu
sắn
sang
Trung
Quốc
giảm
14%
so
với
cùng
kỳ
năm
trước,
do
vừa
qua
Trung
Quốc
tập
trung
mua
sắn
từ
Thái
Lan
thay
vì
mua
của
Việt
Nam
là
chủ
yếu
như
trước
đây.
Ông
Hà
cho
biết,
Hiệp
hội
đang
tích
cực
tìm
kiếm
thị
trường
mới
thông
qua
các
hoạt
động
hội
thảo
và
gặp
gỡ
các
cơ
quan
đại
diện
thương
mại
các
nước
tại
Việt
Nam
và
của
Việt
Nam
ở
nước
ngoài.
Hiểu
cho
đúng
để
hành
xử
không
sai
TS.
Võ
Trí
Thành,
Phó
viện
trưởng
Viện
Nghiên
cứu
quản
lý
kinh
tế
Trung
ương
(CIEM)
cho
rằng,
bài
toán
lớn
nhất
của
tự
chủ
kinh
tế
và
hội
nhập
trong
một
thế
giới
phụ
thuộc
lẫn
nhau
là
làm
sao
tối
đa
hóa
được
hai
điều:
chủ
quyền,
độc
lập
quốc
gia
và
sự
phát
triển.
Nói
cách
khác,
làm
sao
tối
đa
hóa
được
sự
tự
chủ
độc
lập
và
phát
triển
trong
bối
cảnh
chúng
ta
hội
nhập
vào
một
thế
giới
phụ
thuộc
lẫn
nhau,
trong
khi
chúng
ta
chỉ
có
những
nguồn
lực
có
hạn.
TS. Thành dẫn chứng về những rủi ro như khi chúng ta gia nhập WTO thì gặp phải “trò chơi” chống bán phá giá; sự dịch chuyển bất thình lình của dòng vốn vào - ra; rủi ro thị trường khi thị trường nhập khẩu suy thoái; các cú sốc về giá cả… Tuy nhiên, có một rủi ro đến nay ít nghiên cứu nhưng lại có thể là nguyên nhân gây ra tất cả các rủi ro như kể trên, đó là rủi ro địa chính trị. Trong đó, quan hệ thương mại hiện nay với Trung Quốc chính là một trường hợp cụ thể mà chúng ta đang gặp phải.
Tuy nhiên, trong một thế giới mà sự gắn kết, phụ thuộc lẫn nhau ngày càng lớn liên quan đến sự phát triển của chuỗi giá trị và mạng sản xuất toàn cầu, trong đó Trung Quốc hiện là một mắt xích quan trọng, còn Việt Nam cũng ngày càng tham gia sâu hơn vào đây thì xét về góc độ đầu tư thương mại, “trò chơi” không còn đơn thuần chỉ giữa 2 quốc gia mà là của rất nhiều quốc gia, tập đoàn trong chuỗi thương mại để cùng chia sẻ lợi ích ấy.
Theo ông Vũ Tiến Lộc, Chủ tịch VCCI: “Không nước nào trên thế giới không muốn tận dụng nguồn nguyên liệu phong phú, không mua sản phẩm giá hợp lý từ công xưởng lớn nhất thế giới này. Việt Nam chắc chắn không phải là ngoại lệ”. Đồng quan điểm này, chuyên gia kinh tế - TS. Lê Đăng Doanh dẫn kinh nghiệm thế giới cho rằng, nếu như một quốc gia nhập khẩu quá 8% nhu cầu thị trường từ một nước nào đó thì có thể ra điều kiện hoặc bị ra điều kiện, bị o ép về giá cả. Vậy, phải tìm cách đa dạng hóa nguồn nhập khẩu để tránh tình trạng bị đối tác gây sức ép. Bên cạnh đó, khoa học công nghệ của sản xuất trong nước phải đổi mới, đầu tư hơn nữa cho nghiên cứu để tạo ra các sản phẩm khác biệt, đảm bảo chỗ đứng trên thị trường.
Đỗ Lê
Nguồn tin: Thời báo ngân hàng
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Đang truy cập : 247
•Máy chủ tìm kiếm : 37
•Khách viếng thăm : 210
Hôm nay : 44800
Tháng hiện tại : 857853
Tổng lượt truy cập : 44225538