Công
ty
cổ
phần
chăn
nuôi
Duy
Cường
(Đồng
Nai)
vừa
nhập
về
80
con
heo
giống
cụ
kỵ
từ
Đan
Mạch.
Số
heo
này
được
vận
chuyển
bằng
máy
bay,
giá
mỗi
con
về
đến
cảng
hàng
không
Tân
Sơn
Nhất
tròm
trèm
4.000
USD.
Ngay
sau
khi
đàn
heo
hạ
cánh
an
toàn,
chúng
được
vận
chuyển
trên
một
chiếc
xe
tải
chuyên
dụng
về
thẳng
Đồng
Nai.
Tại
đây,
một
khu
chuồng
trại
được
đầu
tư
2
triệu
USD
với
đầy
đủ
trang
thiết
bị
hiện
đại,
có
máy
lạnh
chạy
phà
phà
được
chuẩn
bị
sẵn
sang
đón
đàn
heo.
Hàng
năm,
Việt
Nam
phải
chi
hàng
trăm
triệu
USD
nhập
con
giống
ngoại.
Ảnh:
Đặng
Hoàng
Cách
làm
của
Duy
Cường
phù
hợp
với
định
hướng
“đi
tắt
đón
đầu”
của
bộ
Nông
nghiệp
và
phát
triển
nông
thôn
(NN
&
PTNT).
Tuy
nhiên,
nhiều
ý
kiến
cho
rằng
từ
nhiều
năm
nay,
Việt
Nam
phụ
thuộc
hoàn
toàn
vào
con
giống
ngoại
nhập.
Cùng
với
việc
phụ
thuộc
nguyên
liệu
thức
ăn,
thiết
bị
chuồng
trại,
thuốc
thú
y,
kỹ
thuật
chăn
nuôi,
việc
phải
chi
tiền
nhập
con
giống
càng
làm
cho
ngành
chăn
nuôi
yếu
thế
trong
cạnh
tranh…
Chi
chục
triệu
đôla
nhập
con
giống
Ở
Việt
Nam,
ngoài
công
ty
Duy
Cường
chỉ
còn
có
thêm
một
doanh
nghiệp
nội
địa
(cũng
ở
Đồng
Nai)
có
đủ
tiềm
lực
tài
chính
đứng
ra
nhập
heo
giống
cụ
kỵ
từ
nước
ngoài.
Với
các
doanh
nghiệp
nội
địa
khác
và
hàng
triệu
hộ
chăn
nuôi
không
có
khả
năng
tài
chính,
đành
phải
mua
con
giống
của
các
doanh
nghiệp
FDI.
Trên
thực
tế,
bản
thân
các
doanh
nghiệp
nước
ngoài
khi
đầu
tư
vào
Việt
Nam
cũng
nhập
con
giống
từ
tập
đoàn
mẹ
chứ
họ
không
đầu
tư
trung
tâm
giống
ở
Việt
Nam.
Thành
ra,
dù
là
doanh
nghiệp
bản
địa
hay
ngoại
quốc,
khi
đàu
tư
vào
chăn
nuôi,
tất
cả
đều
đang
phụ
thuộc
hoàn
toàn
vào
con
giống
nhập
khẩu.
Ông
Âu
Thành
Long,
giám
đốc
công
ty
Duy
Cường
cho
biết,
những
năm
trước
công
ty
phải
chi
ra
hàng
tỉ
đồng
mỗi
năm
mua
con
giống
bố
mẹ
từ
C.P
Việt
Nam
với
giá
7,5
triệu
đồng/con
100kg.
Trong
đó
có
2,5
triệu
đồng
tiền
bản
quyền
con
giống,
còn
lại
là
tiền
heo
hơi.
Vòng
đời
khai
thác
con
heo
bố
mẹ
khá
ngắn,
chỉ
được
hai
năm,
sau
đó
phải
bán
thịt.
Bên
cạnh
đó,
năng
suất
heo
sinh
sản
cũng
thấp
hơn
các
nước,
một
năm
đẻ
một
lứa
trung
bình
22
–
25
con,
trong
khi
người
ta
làm
được
30
–
35
con/lứa/năm.
“Tiền
bỏ
ra
mua
heo
giống
quá
cao
và
thường
xuyên
bị
động
vì
phải
đặt
trước
mới
có”,
ông
Long
nói.
Nay,
với
việc
bỏ
ra
hơn
2
triệu
USD
đầu
tư
chuồng
trại,
nhập
con
giống
cụ
kỵ,
Duy
Cường
tính
toán
có
thể
tạo
ra
khoảng
6.000
con
heo
bố
mẹ
trong
hai
năm
tới.
Từ
số
heo
bố
mẹ
này,
công
ty
còn
tạo
ra
thêm
hàng
chục
ngàn
con
heo
thương
phẩm
trong
tương
lai.
“Lúc
đó
chi
phí
heo
giống
trên
giá
thành
nuôi
chỉ
còn
4.000
đồng/kg,
điều
này
sẽ
góp
phần
giảm
tối
đa
chi
phí
của
mỗi
ký
heo
thịt,
đủ
sức
cạnh
tranh
với
thịt
ngoại
nhập”,
ông
Long
nhận
định.
Trung
bình
mỗi
năm
Việt
Nam
bỏ
ra
hàng
chục
triệu
USD
nhập
khẩu
con
giống
phục
vụ
chăn
nuôi.
Năm
2014,
số
tiền
mà
chúng
ta
chi
lên
đến
gần
10
triệu
USD
để
nhập
2.282
con
heo
cụ
kỵ
(kim
ngạch
2,5)
và
khoảng
1,7
triệu
con
gà
bố
mẹ
(kim
ngạch
hơn
7
triệu
USD).
Chưa
kể,
hàng
trăm
triệu
USD
do
các
công
ty
sữa
chi
ra
nhập
con
giống
bò
sữa,
bò
thịt.
Cả
bộ
Nông
nghiệp,
các
chuyên
gia
đầu
ngành
và
doanh
nghiệp
đều
có
chung
quan
điểm
Việt
Nam
nhập
khẩu
con
giống
là
cách
làm
khôn
ngoan,
mang
lại
hiệu
quả
nhanh
nhất
cho
ngành
chăn
nuôi
bởi
con
giống
bản
địa
không
đáp
ứng
được
năng
suất,
chất
lượng
và
phòng
vệ
bệnh
tật.
Trong
cuộc
họp
mới
đây
với
các
doanh
nghiệp
chăn
nuôi
nhằm
tìm
giải
pháp
tháo
gỡ
khó
khăn,
người
đứng
đầu
ngành
nông
nghiệp,
ông
Cao
Đức
Phát
cũng
đồng
ý
với
phương
án
nhập
con
giống
như
một
cách
tiếp
cận
“đi
tắt
đón
đầu”
công
nghệ
lai
tạo
giống
tiên
tiến
của
thế
giới.
“Giao
cho
các
viện,
trường,
các
trung
tâm
giống
của
nhà
nước
làm
rất
chậm
nên
tôi
quyết
định
sử
dụng
ngân
sách
hỗ
trợ
hàng
năm
cho
những
nơi
này
để
nhập
khẩu
con
giống
về
sử
dụng”,
ông
Phát
nói.
Còn
lệ
thuộc
dài
dài
Mỗi
năm
bộ
Nông
nghiệp
chi
ra
khoảng
50
tỉ
đồng
cho
“Chương
trình
giống
quốc
gia”.
Với
quyết
định
của
bộ
trưởng
bộ
NN
&
PTNT,
có
thể
hiểu
năm
nay,
riêng
ngân
sách
nhà
nước
sẽ
chi
ra
khoảng
50
–
60
tỉ
đồng
nhập
con
heo
giống.
Hiện
nay
ở
cấp
trung
ương,
Việt
Nam
có
viện
chăn
nuôi,
có
các
trường
trực
thuộc
bộ
NN
&
PTNT;
các
tỉnh
có
trung
tâm
giống,
có
viện
nghiên
cứu
khu
vực…
cũng
do
bộ
quản
lý.
Nơi
đây
được
quy
tụ
đầy
đủ
các
giáo
sư,
tiến
sĩ
đầu
ngành
về
chăn
nuôi.
Hàng
năm
ngân
sách
nhà
nước
chi
hàng
trăm
tỉ
đồng
trả
luong,
mua
sắm
thiết
bị,
phục
vụ
công
trình
nghiên
cứu
khoa
học,
nhưng,
nhiệm
vụ
lai
tạo
con
giống
mang
“bản
sắc
Việt”
dường
như
là…
quá
sức
với
họ.
Theo
các
chuyên
gia,
một
trong
những
lý
do
chúng
ta
đang
phụ
thuộc
hoàn
toàn
vào
con
giống
nhập
khẩu.
Điều
này
có
lỗi
một
phần
ở
nhà
làm
chính
sách
cũng
như
các
viện,
trường,
trung
tâm
lai
tạo
giống
quá
yếu
kém,
làm
không
hiệu
quả.
TS
Kiều
Minh
Lực,
chuyên
gia
di
truyền
giống
heo
từng
có
nhiều
năm
tu
nghiệp
ở
Nhật,
hiện
đang
làm
việc
tại
một
công
ty
chăn
nuôi
nước
ngoài
ở
Việt
Nam,
nói
những
năm
gần
đây
các
công
ty
nước
ngoài
đang
cố
gắng
lai
tạo
giống
heo
“mang
bản
sắc
Việt”,
chứ
thực
tế
họ
không
còn
bỏ
tiền
để
nhập
đàn
heo
cụ
kỵ
như
cách
mà
một
số
công
ty
nội
địa
và
bộ
NN
&
PTNT
đang
khuyến
khích
làm.
Ngay
cả
khi
nhập
con
giống
cụ
kỵ
thì
thời
gian
khai
thác
tối
đa
cũng
chỉ
được
ba
bốn
năm
là
thoái
hóa
chứ
không
thể
kéo
dài
lâu
hơn.
Do
đó,
trên
cơ
sở
nguồn
gen
nhập
khảu
từ
các
quốc
gia
có
ngành
chăn
nuôi
heo
phát
triển
như
Mỹ,
Đan
Mạch,
Đức…
TS
Lực
tiết
lộ
các
công
ty
sẽ
lai
tạo
với
giống
heo
lai
bản
địa
để
cho
ra
dòng
heo
phù
hợp
với
điều
kiện
chăn
nuôi
ở
Việt
Nam.
“Chúng
ta
có
can
thiệp
vào
quá
trình
cấy
gen
lai
tạo
heo
giống
thì
mới
tạo
ra
được
những
con
heo
có
chất
lượng
thịt
tốt,
phù
hợp
với
nhu
cầu
tiêu
thụ
với
Việt
Nam
được”,
ông
Lực
nói
thêm.
Với
cách
làm
này,
ông
Lực
còn
cho
biết
có
thể
tiết
kiệm
chi
phí
gấp
nhiều
lần
so
với
nhập
heo
cụ
kỵ,
trong
khi
năng
suất,
giá
thành
vẫn
đảm
bảo
so
với
đồng
vốn
đầu
tư.
theo
Hoàng
Bảy
(báo
Thế
Giới
Tiếp
Thị)